Tuy rằng Đồng Tiểu Điệp muốn ở lại để dành nhiều thời gian hơn bên ba mẹ chồng, nhưng Tông Chính Quốc Hiên và Lý Uyển Thanh lại nhất trí rằng, tốt nhất cô vẫn nên trở về thành phố L với chồng mình.
“Ba ba, chẳng lẽ ba không thích con ở đây bầu bạn với ba sao?” Đồng Tiểu Điệp có chút tủi thân, đôi tay nhỏ siết lại, ánh mắt long lanh như sắp khóc.
Tông Chính Quốc Hiên im lặng, trong lòng thầm nghĩ: Làm sao ta có thể nói thẳng với con bé rằng, mau về nhà đi để còn sinh cháu cho ta bế đây? “Ba ba, nếu con không ở đây, ai sẽ nấu thịt cho ba ăn đây?” Được rồi, Tông Chính Quốc Hiên thừa nhận, cô nhóc này đã đánh trúng điểm yếu quan trọng nhất của ông. Nhưng dù có yêu thịt đến mấy thì cũng không thể nào quan trọng bằng việc sớm có cháu bồng! Nghĩ vậy, ông kiên quyết, cứng rắn đuổi Đồng Tiểu Điệp ra khỏi thư phòng. “Mẹ ơi, chẳng lẽ mẹ cũng không thích con ở đây với mẹ sao?” Đồng Tiểu Điệp tội nghiệp, hai tay siết lại, ánh mắt long lanh như sắp khóc. Lý Uyển Thanh cười tủm tỉm: “Thích chứ! Nhưng mẹ còn thích con mau mau sinh một bé cưng cho mẹ chơi hơn!” Một câu nói khiến Đồng Tiểu Điệp đỏ bừng mặt, vội vàng chạy về phòng thu dọn hành lý. Hôm Đồng Tiểu Điệp trở về, Tông Chính vui sướng cả ngày. aNH tan làm đúng giờ, vừa bước vào nhà, cô nhóc nhà ANH đã lao từ ghế sô pha vào lòng ANH, vui vẻ reo lên: “Chồng ơi chồng ơi, em về rồi đây!”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/buom-buom-bay-giai-le-tam-thien/2730313/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.