Editor: Thơ Thơ
Hồng Ngọc nghe nói thế, liền cười nói: "Tiểu thư phân phó, Hồng Ngọc sao dám chậm trễ, vải vóc lại muốn vừa thật dầy vừa mát, chất lượng lại thượng đẳng, lại không thể khiến người vương phủ biết, Hồng Ngọc liền dẫn lão ma ma Đổng phủ tự mình tới nơi buôn bán vải đó, tuyên bố muốn thay lão ma ma làm vài món xiêm áo bền chắc, bây giờ vải vóc đã đặt ở trong phòng nhỏ của Hồng Ngọc rồi."
"Chuyện này vạn lần không thể để cho người trong vương phủ biết được." Đổng Uyển liên tục dặn dò, sau đó đứng lên nói: "Đi thôi, thời gian cấp bách, thừa dịp Ninh Vương không có ở đây, ta phải đẩy nhanh tốc độ mới được."
Khi Đậu Nguyên Nguyên đạt tới mục đích trở lại Phủ Ninh Vương trước, chắc chắn lợi dụng túc nhi đến ràng buộc Ninh Vương mấy ngày, giờ phút này, chính là thời cơ nàng đẩy nhanh tốc độ may chinh y tốt nhất. Thơ_Thơ_diendanlequydon
***
Ánh trăng sáng tỏ, gió nhẹ đập vào mặt từ từ thổi qua, qua giờ cơm tối đã lâu, trên đường cái quán rượu đều đã rối rít đóng cửa.
Thu Phong lâu, lầu cổ kính an tĩnh đứng ở bên cạnh đường cái, bên trong cánh cửa nửa che hơi lộ ra một ánh nến, mùi rượu thuần hậu hình như cũng loáng thoáng thấm ra ngoài.
Vốn cho là hôm nay mình tới đã muộn, Cố Tử Khâm thấy sáng ánh nến trong lầu Thu Phong, lập tức bước nhanh hơn, đẩy cửa ra chui vào, đang muốn gọi người, lại thấy đến Trường An đang nâng má trên bàn, chân mày nhíu chặt.
"Công chúa, ngươi xảy ra
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/buong-gian-than-cua-tram-ra/648643/chuong-283.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.