Chương 62 Mùa Đông trời tối rất nhanh, ở thời đại không có điện lực, đến đèn dầu cũng phải dùng tiết kiệm này, trừ phi có hội họp không thì trời vừa tối là đường phố sẽ thưa thớt người ngay. Đinh Bạch Phàm cõng một hòm thuốc, giày đạp lên tuyết đọng trên tường tạo ra tiếng vang xào xạc, cô ấy đi vội vàng, nếu không phải vết thương của vị khách khi nãy quá khó chơi làm kéo dài thời gian thì cô ấy đã không cần phải đi trên đường thưa thớt vào chiều tối thế này. Đinh Bạch Phàm là một thánh đồ cấp năm hệ trị liệu, ở trong nhóm thánh đồ trị liệu mà quá nửa là cấp thấp, thiên phú của cô ấy xem như được trời ưu ái, vượt qua cấp bốn mà rất ít hệ phụ trợ có thể vượt qua, trở thành thánh đồ trị liệu cấp năm hiếm có. Cũng chính bởi nguyên nhân này mà cô ấy có được đủ tài phú, có thể mời thánh đồ cấp năm là Cao Yến dẫn theo đội đi bảo vệ mình. “Bạch Phàm, đừng đi nhanh như vậy chứ.” Cao Yến và Khương Tiểu Quyên một trái một phải đuổi kịp bước chân cô ấy. Tối nay đến phiên hai người họ đi theo Đinh Bạch Phàm. “Không, tôi muốn về sớm một chút.” Đinh Bạch Phàm ôm chặt hai tay, đón gió lạnh đi về phía trước, giọng điệu không được bình thường: “Tôi cảm thấy rất không ổn, nó lại xuất hiện, đôi mắt màu đỏ. Nó ở khắp nơi, chỗ nào cũng có.” Cô ấy không dám nhìn xung quanh, con hẻm tối tăm có nước bẩn phản chiếu lại ảnh ngược,
Editor: Qing Yun
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/buong-nhan-vat-phan-dien-kia-ra-de-cho-toi-toi/2784663/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.