Nhưng Phó Kiến Văn lại nắm chặt bàn tay tay nhỏ nhắn của Tố Tâm đang chống đỡ ở ngực mình, ép buộc cô quàng lấy phần gáy của mình, nghiêng đầu ở bên tai cô mở miệng, âm thanh nóng hổi trầm thấp thấp: "Em mặc váy ngắn như vậy, là cố ý câu dẫn tôi, hay là có ý định thăm dò sức chịu đựng của tôi!"
Giọng nói trầm thấp mạnh mẽ của Phó Kiến Văn, giờ khắc này bởi vì hút thuốc mà trở nên hơi khàn khàn, nghe đặc biệt gợi cảm.
Nhắc đến chữ váy, Tố Tâm theo bản năng cũng nhìn xuống hai chân.
Cảm giác khô nóng cuốn lấy toàn thân cô, ngay cả bốn phía không khí đều trở nên bỏng người.
Tố Tâm cụp mắt, ánh mắt nhìn tới chính là tay của Phó Kiến Văn đang chống tại kệ bếp, ngón tay thon dài mạnh mẽ, khớp xương rõ ràng.
Quả nhiên... Đúng là nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa hết tội.
Tố Tâm không lên tiếng, mặt mày xấu hổ lại càng làm Phó Kiến Văn yêu thích không buông tay, Phó Kiến Văn đột nhiên nâng mông Tố Tâm lên, đem cô ôm lên kệ bếp, váy ngắn bởi vì động tác của Phó Kiến Văn mà càng ngắn hơn.
Tố Tâm bị dọa đến kinh hô một tiếng, cả người còn sợ hãi không thôi, bàn tay to lớn mang theo chút lạnh lẽo của Phó Kiến Văn đặt trên bắp đùi cô.
Tố Tâm thất kinh kéo váy của mình xuống, còn không đem váy kéo xuống nữa, chắc Phó Kiến Văn sẽ tiếp tục tiến lên bắp chân cô.
Trái tim treo trong cổ họng sắp nhảy ra, Tố Tâm da đầu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ca-doi-chi-yeu-em/850004/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.