Bị cô cho leo cây
Phó Cảnh Ngộ ngẩng đầu lên nhìn về phía Tưởng Sâm, cảm thấy câu hỏi của anh ta rất buồn cười, có cô vợ xinh đẹp đáng yêu, ở nhà cùng cô làm sao mà chán cho được?
Hơn nữa, anh cùng Diệp Phồn Tinh mặc dù mỗi ngày đều gặp mặt, nhưng, hai người đều là đi sớm về trễ. Thời gian ở chung cũng không nhiều.
Tưởng Sâm bị Phó Cảnh Ngộ nhìn chằm chằm, có chút lúng túng nói: "Sao... Tôi lại nói sai rồi à?"
"Cậu biết vì sao cậu không có bạn gái không?" Phó Cảnh Ngộ hỏi.
Tưởng Sâm nói: "Không biết."
Chắc do mình quá bận rộn không có thời gian tìm bạn gái, Tương Sâm thầm nghĩ thế.
Từ sau khi Phó Cảnh Ngộ bị thương, anh ta luôn kè kè bên cạnh Phó Cảnh Ngộ, làm gì có thời gian tìm bạn gái.
Phó Cảnh Ngộ nhìn lấy Tưởng Sâm, "Khó trách."
Anh là người đàn ông đã có vợ, không thèm so đo với cẩu độc thân dốt nát.
"..." Mặc dù không biết Phó Cảnh Ngộ đang suy nghĩ gì, nhưng, Tưởng Sâm cảm giác mình đã bị kỳ thị.
Phó Cảnh Ngộ nói: "Tôi thấy cậu nên nhanh chóng tìm bạn gái đi!"
Không hiểu phong tình một chút nào.
Tiếp tục như vậy nữa, đoán chừng cả đời độc thân.
Tưởng Sâm nói: "Tôi sẽ cố gắng hết sức."
Ông trời ơi, anh ta cũng muốn tìm lắm chứ!
Nhưng mà suốt ngày ở cạnh Phó Cảnh Ngộ bận tối mắt tối mũi, Phó Cảnh Ngộ đi tới chỗ nào anh ta cũng phải theo sát. Anh ta cũng rất tuyệt vọng...
Nhưng mà, những lời này, anh ta cũng không dám
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ca-doi-nay-khong-roi-xa-anh/2010097/chuong-281.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.