Một chút tính tự giác cũng không có
Diệp
Phồn Tinh dời ánh mắt qua chỗ khác, chối đây đẩy, "Cái đó... Không có... Không có gì."
Cô chỉ là muốn nhìn một chút, lúc đàn ông đến tháng trông sẽ như thế nào.
Phó Cảnh Ngộ nhìn cô một cái, cầm sách, lên giường đi nghỉ ngơi.
Diệp Phồn Tinh ngồi trước máy tính, bận rộn rất lâu, bình thường có Phó Cảnh Ngộ gọi cô, cô đều sẽ ngủ sớm một chút, hôm nay đến mười một giờ, vẫn còn chưa ngủ.
Phó Cảnh Ngộ đọc được hơn nửa quyển sách, nhìn thấy cô vẫn còn ngồi ở đó, nhíu mày một cái.
Anh biết trong mắt Diệp Phồn Tinh, công việc còn quan trọng hơn so với anh, cho nên hôm nay không có mở miệng quấy rầy cô, nhưng hình như... mình không gọi cô ấy đi ngủ, ngược lại cô ấy lại càng thoải mái hơn đúng không?
Tiếp tục như vậy nữa, Phó Cảnh Ngộ sâu sắc hoài nghi, bản thân mình sẽ bị cô ném ra ngoài chín tầng mây.
Anh nhẫn nại một hồi, rốt cuộc vẫn không nhịn được mở miệng, "Còn chưa ngủ sao?"
Thật sự giống hệt trẻ con, một chút tính tự giác cũng không có!
"Sắp rồi."
"Sắp là lúc nào?"
Nghe thấy âm thanh nghiêm túc của anh, Diệp Phồn Tinh vội vàng tắt máy tính, bò lên giường.
Diệp Phồn Tinh nhìn sang Phó Cảnh Ngộ, nói: "Thân thể không thoải mái, sao không đi ngủ sớm đi?"
"Thân thể anh không thoải mái?" Phó Cảnh Ngộ khó hiểu nhìn cô, lúc nào anh cảm thấy không khoẻ chứ?
"Tưởng Sâm nói, đàn ông cũng giống phụ nữ, đều có vài ngày bứt rứt trong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ca-doi-nay-khong-roi-xa-anh/2010168/chuong-343.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.