Diệp Phồn Tinh nói xong, định cất quà Tô Chấn Đông tặng vào trong hộp, mặc dù Phó Cảnh Ngộ nói muốn tặng cho cô, nhưng quả thực cô không nghĩ ra miếng Ngọc này có tác dụng gì với cô, vẫn là cất đi thì hơn.
Phó Linh Lung nhìn thấy miếng ngọc này, có chút kinh ngạc, "Đây là cái gì?"
Diệp Phồn Tinh giải thích: "Người khác tặng ạ."
Phó Linh Lung cầm sang xem một cái, cười nói, "Đây không phải là miếng ngọc mẹ Tô Lâm Hoan thích nhất sao? Thường xuyên lấy đi ra ngoài khoe khoang, sao lại ở chỗ em được?"
"..." Diệp Phồn Tinh căn bản không nghĩ tới, Tô Chấn Đông lúc tặng rất cam lòng mà.
Phó Linh Lung cũng không nói đến vấn đề này nữa, mà chỉ vội vàng gọi điện thoại cho bà Phó.
Bà Phó và ông Phó không kịp đợi Phó Cảnh Ngộ và Diệp Phồn Tinh về Phó gia, trực tiếp chạy tới biệt thự Giang Phủ xem Phó Cảnh Ngộ, cảm giác này như kiểu vào vườn bách thú thăm thú quý hiếm vậy.
-
Cố Vũ Trạch đến Phó gia, phát hiện không có bất kỳ ai ở đây, trong nhà chỉ có quản gia.
Có chút khó hiểu hỏi: "Ông ngoại bà ngoại cháu đi đâu hết rồi?"
Hỏi xong câu này, Cố Vũ Trạch ở trên ghế sa lon ngồi xuống, lấy điện thoại ra, đang muốn gọi điện thoại,lại nghe thấy quản gia kích động nói: "Bọn họ đều sang nhà Cảnh Ngộ rồi, nghe nói Cảnh Ngộ đã bình phục, có thể đứng dậy rồi."
"..." Cố Vũ Trạch dừng một chút, không dám tin nhìn quản gia.
Tin Tức này so với tin Diệp Phồn Tinh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ca-doi-nay-khong-roi-xa-anh/2010329/chuong-434.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.