“Lâm Thanh Dã, chị nhìn nó đi!”
Lâm Triển Bằng tức giận đến đỏ mặt tía tai, hiển nhiên muốn mẹ Ninh phải cho hắn một lời giải thích.
Ninh Lạc ngạc nhiên đáp: “Cậu đến tuổi này mà còn mang thẻ triệu hồi siêu anh hùng sao? Kêu mẹ cháu thì có tác dụng gì chứ, mẹ cháu cũng đâu phải mẹ của cậu đâu, cậu thử gọi một tiếng mẹ xem bà ấy có đáp lại không.”
Lâm Triển Bằng máu dồn lên não, chịu hết nổi kiểu l.ỗ mã.ng này! Giận dữ, hắn cởi áo khoác ra, chuẩn bị đánh người.
Ninh Lạc lập tức đứng chắn trước mẹ Ninh, mặt lạnh đi: “Cởi áo làm gì? Thêm sát thương giảm phòng thủ, tính nhận sát thương rồi bung chiêu hả? Cậu à, cậu cũng quá chấp nhất mất cái nhỏ nhặt quá đi, mới bị cháu hit có vài chiêu mà đã muốn tung hết skill rồi.”
Lâm Triển Bằng đầu ong ong, chỉ vào Ninh Lạc run rẩy như lên cơn động kinh: “Mẹ nó! Lâm Thanh Dã, chị có tin là tôi sẽ mách chuyện này với mẹ không, xem bà đánh chị ra bã!”
Mẹ Ninh khó chịu lên tiếng ngăn cản: “Lâm Triển Bằng, năm nay cậu 40 tuổi rồi, không phải lên 4, còn lôi mẹ gần trăm tuổi vào cuộc cãi lộn. Cậu muốn mẹ mất sớm sao?”
Ninh Lạc thở dài thành thật: “Cậu có lòng hiếu thảo thế cơ à, bà ngoại sống đến bây giờ đúng là một kỳ tích đấy nhỉ, chắc chương trình ‘Khoa học kỳ thú’ nên làm một tập đặc biệt về bà.”
Mẹ Ninh thiếu chút nữa không nhịn cười được.
“Mới sáng sớm mà có chuyện gì ồn ào chuyện gì
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ca-gioi-giai-tri-deu-nghe-thay-toi-phat-dien/2738985/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.