Lhasa, đôi khi được viết là Llasa, là thủ đô truyền thống của Tây Tạng và hiện nay là thủ phủ của Khu tự trị Tây Tạng của Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa.
————-————-
Sau khi nghe xong câu đó, từ phía sau vang lên giọng nói yếu ớt:
“Ờm… cho tôi đi cùng được không?”
Hai người đồng loạt quay lại, thấy Tống Nam đang nhìn Tô Vạn Đồng, mắt lóe sáng kỳ quặc đầy mong chờ.
Nghe đồn trong giới giải trí có nhiều chuyện mê tín rùng rợn, ai dè hôm nay lại được tận mắt chứng kiến!
Tống Nam đã mở sẵn ứng dụng ghi chú, quyết tâm ghi lại toàn bộ cuộc trò chuyện làm tư liệu sáng tác.
Đúng lúc này, Phương Lộc Dã đi ngang qua, nghe rõ từ đầu đến cuối, ho khan một tiếng để gây chú ý:
“Đã đi thì tính luôn thành chuyến team-building đi, cho tôi tham gia với.”
Tô Vạn Đồng nghiến răng.
Quá đáng thật! Các người đến để xem trò vui của tôi phải không?
“Còn lâu tôi…”
“Được, được, đi hết đi!”
Ninh Lạc lập tức gật đầu đồng ý.
“ Không được! Trong lòng vẫn hơi rén! Lỡ thật sự có ma thì sao? Kéo theo nhiều người đi vẫn an toàn hơn! “ Tô Vạn Đồng cứng họng. Ừ thì… nghe cũng có lý. Nhưng đến ngày cuối trước khi nghỉ, Ninh Lạc vẫn lo lắng không yên. Lộ Đình Châu thấy vậy, liền hỏi: “Sao thế? Nhìn em như mèo mất vía vậy.” Ninh Lạc ngập ngừng kể lại chuyện giữa Ngô Ý Hy và Tô Vạn Đồng, tỉa tót bớt phần “ma quái”, rồi nhăn nhó: “Anh nói xem… trên đời có ma không?” Lộ Đình Châu thản nhiên,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ca-gioi-giai-tri-deu-nghe-thay-toi-phat-dien/2738997/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.