Tài xế nhìn chằm chằm vào Lộ Đình Châu.
Lộ Đình Châu lặng lẽ đáp lại ánh mắt ấy.
Chưa kịp nói gì, anh đã bị Ninh Lạc bóp mặt, bắt cúi đầu nhìn xuống.
Ninh Lạc nghiêm mặt, cực kỳ tức giận:
“Anh đang nhìn ai đấy? Ngoài tôi ra anh còn muốn nhìn ai nữa? Anh vẫn chưa quên được cha em đúng không?”
Lộ Đình Châu: “…”
Anh im lặng một giây, thuận nước đẩy thuyền:
“Nhìn em.”
Ninh Lạc hài lòng, mặt đầy kiêu ngạo.
Tài xế trợn tròn mắt như chuông đồng.
Lộ Đình Châu cất điện thoại, gỡ tay Ninh Lạc khỏi mặt mình.
Ninh Lạc tức tối vùng vẫy, cảm thấy người đàn ông này thật không biết điều, dám muốn thoát khỏi “nhà tù tình yêu” của mình!
“Anh làm gì vậy? Sao lại không cho em chạm vào anh?”
Lộ Đình Châu bất đắc dĩ, giữ chặt đôi tay đang loạn xạ của Ninh Lạc:
“Không có.”
Anh ngẫm nghĩ rồi nhẹ nhàng nắm lấy tay Ninh Lạc:
“Nắm tay thì được chứ?”
Nắm tay tất nhiên là được rồi! Ninh Lạc miễn cưỡng đồng ý, ngẩng cằm, ra vẻ cao ngạo:
“Anh đã muốn như vậy thì em cho anh cơ hội đấy.”
Lộ Đình Châu thở dài, lấy chìa khóa xe từ túi áo vest, ném cho tài xế:
“Phiền anh lái xe.”
Thấy tài xế còn lưỡng lự, anh nhẹ đẩy gọng kính trên sống mũi, mỉm cười:
“Làm đúng việc được trả tiền, đừng nói lung tung, hiểu không?”
Tài xế đối diện ánh mắt sắc lạnh phía sau cặp kính, tim khẽ đập nhanh hơn, hối hận vì đã nhận chuyến xe này. Anh cầm chìa khóa xe mà như cầm cục than nóng trong tay.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ca-gioi-giai-tri-deu-nghe-thay-toi-phat-dien/2739012/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.