Thi thơ đã kết thúc. Tiếp theo là đàn. Mỗi người chọn một vị trí, một cây đàn cổ. Nhưng còn nàng? Vẫn ung dung thưởng trà, ăn điểm tâm. Mọi người vào vị trí thì nàng cùng với Tử Tâm và Vũ Lạc đem theo cây đàn ngòi cạnh bờ hồ lúc nãy. Nàng nhắm mắt dưỡng thần, chờ đợi mọi người tấu nhạc xong. Nàng mở mắt, một tay ôm cầm một tay gảy đàn. Một bài “ Luân hồi chi cảnh” được cất lên:“
Mãi rơi xuống trong yêu hận luân hồi, tương tư kiếp
Chẳng lẽ vi phạm thiên mệnh
Khiến mỗi người một phương
Dung nhan nhợt nhạt như tuyết
Ánh mắt nhìn nhau lần cuối nhạt nhòa
Mỏi mắt trông lên minh nguyệt
Xem một hồi tuyết
Lời thề vĩnh hằng bất diệt khắc sâu vào tim
Đau khổ chờ đợi tam thế tình duyên
Tất cả tâm nguyện đều như mây khói
Nước vong tình khó làm mất
Những tâm nguyện trong lòng
Vượt qua cổ đao dài vạn lý hải vực
Tìm kiếm ranh giới luân hồi
Chuyển thế chỉ mặc kiếp sau thuận theo thiên ý
Dang tay nắm tay cùng vượt qua tất cả
Ánh đao xoẹt qua ánh mắt
Lưu lại dấu vết vĩnh không mờ nhạt
Tà dương chiếu rọi kí ức đầy huyết sắc
Ánh trăng chiếu không rõ mộng cảnh
Chỉ có kiếp sau vẫn tìm dấu chân người...( lặp lại đoạn đầu).
Từng người, từng người trong yến tiệc đều say xưa thưởng thức. Cho đến khi tiếng đàn kết thúc, Lãnh Mặc Tử Hàn đứng lên vỗ tay, vậy alf nối tiếp một tràng vỗ tay theo sau. Hắn [ LMTH ] hướng Hoàng hậu nói:
- Nàng xem kìa Hoàng hậu. Thiên kim
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ca-nha-de-vuong-phuc-hac/1538689/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.