Hắn còn cố ý đến nhà Chu lão viên ngoại một chuyến, bày ra một loạt kính lưu ly, sau đó chọn ra một bộ cho người già thị lực không tốt đeo, đưa Chu lão viên ngoại mượn đeo thử.
Lần trước Chu lão viên ngoại đã bị tên thương nhân này lừa, lúc này lại thấy hắn đến liền nổi lên tâm tư phòng bị, lần này không thể lại bị cẩu thương hộ này lừa nữa, nhưng mà nghe tới chuyện đeo thử không mất phí, hắn cũng không chịu nổi lòng hiếu kỳ bèn thử một chút.
Một lần thử này chính là sau khi đeo lên, Chu lão viên ngoại lại không muốn tháo xuống nữa!
Thế giới mơ hồ trở nên rõ ràng, nếu đeo vật đó lên tất nhiên hắn lại có thể nhìn thấy rõ mặt cháu mình lần nữa.
Chu lão viên ngoại vẻ mặt chờ mong: "Không biết vật này tốn bao nhiêu bạc?".
"Một..." Thương nhân họ Lý vừa định đòi một vạn lượng, nghĩ tới Hi Hi tiên nhân không cho bọn họ hãm hại người một nhà, hắn cay đắng nuốt ba chữ một vạn lượng xuống, sửa xưng hô: "Một ngàn lượng."
Một ngàn lượng, có thể mua được vật giúp hắn nhìn thấy được rõ ràng, xem như một ngàn lượng này vẫn là có lời.
Chu lão viên ngoại gật đầu, cực kỳ vui sướng bảo quản gia đến phòng thu chi lấy tiền, song phương đối với việc này đều rất vui vẻ.
Chỉ là không đến vài ngày, Chu Nguyên lại đưa tới một bộ kính mắt, nói là tiên nhân cố ý làm kính lưu ly miễn phí cho phu tử, mắt hắn không có tật nên đã nhờ tiên nhân
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ca-nha-mang-theo-biet-thu-cung-xuyen-khong/2717653/chuong-223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.