Học đường cũng không cần tu sửa quá đẹp đẽ, chỉ cần có mấy gian phòng có thể che gió tránh mưa, có một sân thể dục để rèn luyện là được.
Không ít dân chúng đã hỏi thăm qua học phí của học đường, một học kỳ mấy trăm văn tiền không hơn không kém, hơn nữa dựa theo ý phía trên thì các hộ đặc biệt khó khăn có thể xin học bổng, mỗi tháng trường học đều sẽ tiến hành cuộc thi, người đứng đầu cuộc thi có thể nhận học bổng trợ cấp.
Hiện giờ lương thực trồng trước đó vẫn còn dư lại rất nhiều, có thể đi đem bán kiếm tiền, tất cả mọi người làm việc trong công xưởng cũng có thể kiếm thêm tiền, cả nhà nuôi dưỡng một hai học sinh không tính là việc khó.
Nếu là trước kia, những dân chúng này chắc chắn sẽ không để cho con mình đi học đường, dù sao biết nhiều chữ hơn nữa cũng vẫn phải về nhà trồng trọt không phải sao? Trồng trọt chỉ cần sức khỏe tốt là được, biết chữ hay không biết cũng không sao.
Nhưng hiện tại thì khác, chỉ dựa vào làm ruộng là không đủ để sống tốt, phải vào xưởng. Mà muốn vào xưởng phải xét văn hóa, không mong con nhà mình sau này trở thành sinh viên đại học hay làm quan, sau này chỉ cần có thể lên làm quản lý xưởng, đều có thể sống tốt ở huyện Đào Nguyên giàu có và đông đúc này.
Vì thế những người dân này đều đang thương lượng đưa con cháu nhà mình đến trường nào tốt gần nhà, không ít người dân còn cố ý hỏi thăm các phu tử
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ca-nha-mang-theo-biet-thu-cung-xuyen-khong/2717654/chuong-224.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.