Văn Hành Tuyết không kể cho Thẩm Ôn chuyện Tinh Nặc bị kéo vào phó bản "Ký ức".
Phó bản này rất đặc biệt, nó chỉ xuất hiện trong giấc mơ của một người, lặng lẽ thu hoạch sinh mệnh của người đó.
Văn Hành Tuyết sợ nếu nói ra, Thẩm Ôn sẽ tự trách bản thân vì cảm thấy mình chưa làm tốt.
Nhưng thực ra, người làm chưa tốt luôn chỉ có một mình Văn Hành Tuyết.
----------
Thẩm Ôn phát hiện dạo gần đây Văn Hành Tuyết xuất hiện nhiều hơn hẳn.
Đôi lúc chỉ cần không để ý là có thể thấy Văn Hành Tuyết ở phòng khách, phòng ngủ, hay nhà bếp...
Vì Thẩm Ôn là quái vật nên ảnh hưởng của đạo cụ đến y rất yếu, nên y vẫn luôn có thể thấy Văn Hành Tuyết.
Ví dụ như bây giờ, bầu trời lúc hoàng hôn đang dần chuyển sang màu xanh biển, mây dày đặc, có vẻ như sắp mưa bất cứ lúc nào.
Tinh Nặc đang ngồi trong phòng khách làm đèn lồ ng thủ công, còn Văn Hành Tuyết chống cằm, không rời mắt nhìn bé.
Trong mắt hắn là sự dịu dàng và cưng chiều không thể nào hòa tan nổi, những nét mặt sắc sảo cũng bị ánh đèn làm dịu đi, ánh mắt mềm mại đến mức Thẩm Ôn chưa từng thấy.
Dù cho Tinh Nặc làm đèn lồ ng hỏng, thở dài vì bực mình, Văn Hành Tuyết vẫn chẳng nói gì, chỉ đưa tay xoa đầu bé.
Tinh Nặc cảm nhận được một làn gió lướt qua tóc mình, lập tức biết là ba lớn trong suốt lại đến xem rồi.
Thẩm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ca-nha-vai-ac-cung-chieu-toi/2768256/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.