Tinh Nặc mang giỏ tre lấy từ chỗ chú trồng nấm, rồi ngồi xổm dưới gốc cây, hai tay ôm chặt một cây nấm, cố sức giật mạnh.
Phải dùng hết sức bú sữa mẹ, cuối cùng Tinh Nặc cũng nhổ được cây nấm lên rồi "phịch" một cái ngồi bệt xuống đất.
Tinh Nặc bám vào thân cây đứng dậy, nghe thấy xung quanh các bạn ríu rít khoe nhau nấm mình hái được to cỡ nào!
Tinh Nặc nhìn cây nấm trong tay mình, thầm nghĩ: "Của bé mới là to nhất đấy nhé!"
Khu trồng nấm dưới chân núi, một bóng đen mơ hồ đang nhanh chóng quét tới.
Tinh Nặc đang ngồi xổm, cầm que trúc nhỏ gạt đám cỏ dưới đất tìm nấm, bỗng nhìn thấy một vùng bóng đen từ phía đối diện tràn đến, khẽ dụi mắt.
Bé chọc chọc An Tử Mặc, đang say mê bới đất trồng nấm bên cạnh, không nhịn được hỏi: "An Tử Mặc, cậu có thấy cái bóng đen kia không?"
An Tử Mặc lắc đầu, vẫn hì hục nói: "Không thấy đâu. Tinh Nặc, chờ tớ bới xong cái hố này! Trồng vào đây một cây nấm, sang năm quay lại là có thể thu hoạch một cây nấm siêu to!"
Tinh Nặc không đáp lại, chỉ có thể nhìn bóng đen đó như thủy triều tràn tới, bao phủ các thầy cô và bạn học phía trước rồi cuối cùng trùm lên cả bé.
Tổ điều tra đặc biệt thành phố Vinh.
Tề Diệu dẫn đội của mình, phóng xe như bay đến khu vực chân núi ngoại thành.
"Lần này có tin tức gì về quái vật không?"
"Không có. Nhưng khu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ca-nha-vai-ac-cung-chieu-toi/2768257/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.