Kỷ Tầm tán xong liền bỏ chạy, chờ sau khi đem Giang Mính hôn đến lửa đều bốc lên, buông ra miệng, ôm cổ hắn, nháy mắt vô tội nói: "Em đói bụng."
Giang Mính hầu kết lăn lăn, nói: "Tôi cho em ăn cái khác."
Hiểu sai Kỷ Tầm: "..."
"Tôi là nói, tôi đi nấu mì cho em ăn." Rất nhanh nhận ra được câu nói này nghĩa khác, Giang Mính vội vã liền giải thích một lần.
Kỷ Tầm lúc này mới nói: "Được. Muốn thêm nhiều rau thơm cùng nấm hương."
Alpha nào đó dục hỏa đốt người chỉ có thể nhẫn nhục chịu khó xuống nấu mì.
Kỷ Tầm chạy chậm vài bước đuổi tới Giang Mính, dắt lấy tay hắn, nói: "Em có thể giúp anh rửa rau."
Giang Mính nở nụ cười, dắt lại tay Kỷ Tầm, hai người đồng thời đi xuống lầu.
Giang Mính làm cơm tay nghề là học từ mẫu thân, tuy rằng chỉ học được một chút, mà nói chung có thể ăn.
Nấu mì không tính là việc khó.
Kỷ Tầm đối với nấu ăn một chữ cũng không biết, cũng không quấy rối, chỉ ngoan ngoãn rửa rau.
Cải xanh tăm tắm, rửa ra một con sâu nhỏ, còn đang ngọ nguậy. Kỷ thiếu gia nắm con sâu nhỏ bỏ vào lòng bàn tay.
"Cho anh xem cái bảo bối nè." Kỷ thiếu gia hai tay hợp lại, vô cùng thần bí mà bắt đầu hé lộ.
Giang Mính đổ nước vào nồi xong đậy nắp lại, nghiêm trang hỏi ngược lại: "Bảo bối của tôi không phải là em sao?"
Kỷ Tầm mặt hơi ửng đỏ, đem hai tay đưa đến trước mắt Giang Mính bỗng nhiên mở ra, Giang Mính liền nhìn thấy một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ca-phe-dung-sua-bo/303555/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.