Dung Tiêu hiếm khi đề cập tới chuyện kết hôn, đây là lần đầu tiên Văn Yến được nghe trực tiếp về ngày cưới từ hắn như vậy.
Giống như hàng triệu quả pháo hoa lập tức nổ tung trong lòng cậu khiến tai cậu ù đi.
Nhưng ngoài việc vui mừng, cậu còn có chút bối rối không biết phải chăng hôm nay lão yêu quái đã uống linh đan diệu dược gì đó rồi đột nhiên giác ngộ.
"Anh, anh vừa mới nói gì cơ?" Văn Yến có chút lắp bắp, nắm lấy tay áo Dung Tiêu, “Anh nói lại lần nữa, em nghe không rõ."
Tất nhiên là cậu đã nghe rõ, chỉ là muốn nghe lại.
Nhưng Dung Tiêu lại không nghe theo cậu nữa.
"Không nghe thấy thì thôi, thời gian không chờ ai cả."
Văn Yến tức đến nhảy dựng lên.
Nhưng lời nói ra như nước đổ đi, không có cách nào để rút lại, nhất là đối với một yêu quái luôn giữ lời như Dung Tiêu, Văn Yến không sợ hắn sẽ hối hận vì kết hôn với mình.
Cậu không còn buồn ngủ nữa, nằm trên giường trằn trọc, bắt đầu suy nghĩ về chuyện hôn nhân của mình.
Mặc dù tháng mười hai âm lịch của mùa đông rất sôi động, không thích hợp để tổ chức đám cưới. Mùa hè sẽ tốt hơn, nhưng đợi đến mùa hè thì quá lâu, cậu không chờ nổi.
Trước khi gặp Dung Tiêu, cậu chưa từng nghĩ mình sẽ kết hôn sớm như vậy, thậm chí còn cho rằng mình có thể sẽ theo chủ nghĩa độc thân, nhưng sau khi gặp Dung Tiêu, mọi suy nghĩ trước đó của cậu đều hoàn toàn bị quên mất, nóng lòng muốn chôn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ca-the-gioi-deu-muon-toi-ly-hon/1628858/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.