Bởi vì kế hoạch quyến rũ thất bại thảm hại, Văn Yến tức đến mức cả đêm không ngủ được, trong mơ mày cũng nhíu lại, bởi vì ấm ức mà miệng mím chặt.
Ngày hôm sau mãi đến 11 giờ mới dậy.
Cũng may hôm nay là cuối tuần, không phải đến trường, cậu xoa mặt, mò mẫm dậy rửa mặt, thay bộ đồ ngủ s.e.x.y nhét vào đáy hộp, mặc vào người bộ đồ ngủ hình vịt vàng, loạng choạng bước xuống lầu.
Nhưng khi bước vào phòng khách, cậu chợt nhận ra căn phòng có vẻ hơi yên tĩnh. Trong phòng khách không có ai thì cũng thôi đi, đến cả trong bếp cũng không thấy quản gia đang bận rộn. Quản gia thường sẽ đến hỏi cậu có muốn ăn sáng không, nhưng hôm nay lại không gọi cậu.
Dung Tiêu và quản gia sẽ không ngủ nướng như cậu, Văn Yến đi loanh quanh ở tầng một, đang nghi ngờ hai người đã ra ngoài thì nhìn thấy quản gia bưng khay đi xuống cầu thang, mặt hơi lộ vẻ lo lắng.
Văn Yến nhìn thấy hắn đi từ tầng ba xuống, Dung Tiêu sống ở tầng ba, kỳ quái hỏi: "Dung Tiêu còn chưa dậy sao?"
Không thể nào, đã nhiều ngày như vậy rồi nhưng cậu chưa từng thấy Dung Tiêu dậy sau tám giờ.
Quản gia ngập ngừng, sau đó gật đầu, nói giảm nói tránh: "Tiên sinh có chút không thoải mái, hôm nay tiểu thiếu gia muốn ăn gì? Bây giờ tôi đi làm."
Văn Yến không suy nghĩ nhiều, trong suy nghĩ của loài người như cậu, cảm thấy đau đầu mệt mỏi là chuyện bình thường, khi còn nhỏ lúc thời tiết xấu cậu còn không chịu rời
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ca-the-gioi-deu-muon-toi-ly-hon/1629033/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.