“Khanh khách… khanh khách…” Trong phòng quanh quẩn tiếng xương cốt chuyển động, gió không biết từ đâu thổi tới, thổi bay màn che giường lên, chui vào cổ, khiến người ta không khỏi đánh cái rùng mình. Cột giường như bị thứ gì đó gặm nhấm mà rung lắc. Mà trên màn trướng bay qua bay lại nhiều lần thình lình xuất hiện một con mắt đỏ tươi như máu, vừa phản chiếu ánh trăng vừa toát ra một cảm giác vô cùng quỷ dị. Thân thể cứng đờ đến mức không thể khống chế được, như thể có một bóng ma đè xuống giường, khiến mọi người chỉ có thể nhìn thẳng vào đôi mắt đỏ hoe kia. Hình như dưới gầm giường có người, hắn đang dùng móng tay sắc nhọn cào vào ván giường, mỗi một lần cào đều giống như đang cào vào sau lưng. Trong phòng vô cùng sôi động, ngoài cửa đương nhiên cũng không rảnh rỗi, tiếng gõ cửa thùng thùng vang lên suốt cả đêm, cánh cửa gỗ đóng kín bị đẩy liên tục kêu kẽo kẹt, như thể ngay sau đó sẽ bị phá vỡ. Lý Nhược Thủy nằm trên giường không nhịn được mà run rẩy, nhưng cơ thể lại không thể cử động, lưng của nàng cũng đã ướt đẫm mồ hôi lạnh. “Ca ca tỷ tỷ, mở cửa cho ta vào.” Ngoài cửa vang lên tiếng trẻ con nghe vô cùng ngây thơ, nhưng cánh cửa lại bị đạp rất mạnh. Lý Nhược Thủy đưa mắt nhìn nơi đó, chốt cửa bị bẻ cong thành hình vòng cung, giữa khe cửa đột nhiên xuất hiện một đôi mắt, nhìn thẳng vào nàng qua khe cửa. “A!” Lý Nhược Thủy bị doạ đến mức tim đập thình thích,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cach-chinh-phuc-nam-phu-benh-kieu/1195120/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.