Rốt cuộc hắn đang làm cái gì vậy? Lý Nhược Thủy ôm gối ngồi trên giường, tò mò nhìn bóng lưng của Lộ Chi Dao. Chiều nay, sau khi nàng vội vã về nhà, phải khá lâu sau Lộ Chi Dao mới đẩy cửa vào nhà, trên tay còn cầm một tấm gỗ, không biết dùng để làm gì. Nàng nghĩ rằng tối nay sẽ giống như mọi khi, hắn sẽ quấn quýt lấy nàng ôm hôn, nhưng nàng không ngờ hắn chỉ xin nàng một chén trà nhỏ, rồi ngồi an vị bên bàn trà. Hắn chỉ mặc một chiếc áo lót mỏng, mái tóc đen xõa ra sau lưng, hắn vùi đầu làm việc, trông có vẻ hơi ngoan ngoãn. Ánh trăng theo cửa sổ chiếu thẳng vào trong phòng, bụi mịn trôi nổi bay múa thành vòng giữa hai người, rơi nhẹ xung quanh hắn, như thể mạ cho hắn một vầng sáng nhỏ. Lý Nhược Thủy đặt gối xuống đứng trên giường, muốn nhìn rõ hắn đang làm gì với tấm gỗ từ trên cao, nhưng nàng quên rằng mắt cá chân mình đang đeo chuông bạc. Tiếng chuông giòn tan đột nhiên vang lên trong phòng, dù không quá lớn, nhưng cũng đủ để thu hút sự chú ý của Lộ Chi Dao “Không ngủ được à?” Khóe môi hắn hơi cong lên, hắn quay đầu đối mặt với nàng, khuôn mặt vốn dịu dàng của hắn giờ đây được ánh trăng chiếu từ chóp mũi chia thành hai vùng sáng tối. Nửa khuôn mặt ngập trong ánh trăng, đôi môi được chiếu sáng bóng, nốt ruồi trên xương quai xanh cũng được tắm trong đó. Rõ ràng, trong ánh trăng sáng tỏ, mọi thứ đều trở nên rõ ràng và thuần khiết, nhưng vẻ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cach-chinh-phuc-nam-phu-benh-kieu/1557161/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.