Chỉ một lúc sau, Đông Hương đã quay lại, trên trán chảy đầy mồ hôi, có thể thấy được nàng ta vội vàng như thế nào, mực mới còn chưa khô hơi bị nhòe, chỗ ghi tên là một dấu tay đỏ tươi chói mắt, giống như máu người.
Xem ra Đinh Lập Hi rất muốn hưu thê, vội vàng đến một khắc cũng không chịu được.
"Thư hòa ly mà ngươi muốn, cầm đi."
Nhìn tờ giấy bay xuống, Cầu Hi Mai nở nụ cười mà nước mắt vẫn rơi, "Đồ cưới của ta, thư cha ta lưu lại, trong nhà ta có cái gì ta muốn cầm đi, còn có..."
Không đợi nàng nói xong, Lỗ thị hừ lạnh một cái, "Đều cho ngươi hết, cho người hết, cũng không đáng giá bao nhiêu tiền, ta còn cần những thứ linh tinh đó sao? Toàn bộ đều cầm hết đi, đỡ chiếm chỗ."
"Được, ngày mai ta sẽ đi, cảm ơn nương trong mấy tháng qua đã chiếu cố tới con dâu." Cho tới bây giờ, bọn họ vẫn chưa bạc đãi nàng, chỉ là đối xử có chút lạnh nhạt mà thôi.
"Hừ!" Lỗ thị phủi tay rời đi.
Lời đồn đại đều được truyền đi nhanh như gió, không lâu sau, từ trên xuống dưới Đinh phủ đều biết đại thiếu phu nhân bị gán danh không con, bệnh hiểm nghèo mà hòa ly.
Ngày hôm sau, Cầu Hi Mai mà mọi người thường nghe nói là bị bệnh không xuống được giường giờ vẻ mặt tươi sáng tiêu sái đi ra khỏi đại môn Đinh phủ, tay trái nàng nắm tay muội muội, tay phải nắm tay đệ đệ, một lớn hai nhỏ đứng trước cửa, giống như đang chờ gì đó.
"Tỷ tỷ, chúng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cach-tuan-phu-lua-the/436976/chuong-8-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.