Quản đại...Quản nhị ca, đã làm quan nhận bổng lộc từ triều đình, là dùng tiền của quốc gia, phải có trách nhiệm. Chuyện lớn chuyện nhỏ, nhất định phải lo..." Hắn nên là người mạnh mẽ, cần cù chăm chỉ.
"Ngừng, ngừng, ngừng, đừng nói lời sâu sắc như vậy, nàng còn nói tiếp thì chắc ta phải mang sách cổ ra xem, nàng tạm tha có Nguyên Thiện ca ca này đi! Ta sợ nhất là học thuộc lòng." Quản Nguyên Thiện che tai, làm bộ chịu không nổi.
"Nhận bổng lộc của vua, phải biết chia sẻ ưu phiền với vua, nếu hoàng thượng đã phái Quản nhị ca xuôi nam tra án, huynh nên tự thân tự lực xâm nhập tra xét, tuần phủ đại nhân không ra mặt, rắn mất đầu khó tránh khỏi sai lầm." Nha môn mỗi người quản một việc, không ai phục ai liền đi làm mò.
Sau khi rời khỏi Đinh phủ, Cầu Hi Mai nhận lời làm phụ tá của tuần phủ đại nhân, một đường tiến vào ở trong một viện nhỏ sau phủ tuần phủ, có phòng ngủ phòng bếp riêng biệt, gần sát dãy phố bán hàng, mở cửa sau ra liền có thể mua được gạo rau.
Vốn là Quản Nguyên Thiện hy vọng nàng đến ở nhà riêng mà hắn mua, vừa để hắn có thể nhìn thấy nàng mỗi ngày, bồi dưỡng tình cảm, không còn xa lạ, thứ hai là có thể giải quyết chứng "luyến đồng", cặp đệ muội song sinh kia của nàng sẽ có bà vú chăm sóc, tránh khi bọn họ đang nói chuyện yêu đương thì đột nhiên có hai củ cải đỏ phá đám.
Nhưng mà Cầu Hi Mai kiên trì giữ khoảng cách, nếu là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cach-tuan-phu-lua-the/436974/chuong-8-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.