Đoạn giới thiệu truyện: oán hận ngàn năm.
Giữa vạn con người chúng ta gặp nhau là duyên kiếp, sống được bên nhau là tình kiếp nhưng hận nhau đến vĩnh hằng là nghiệt duyên.
Giữa sơn sâm mù mịt, những ngọn lữa những âm thanh sát người, tiếng hò hét, mùi huyết tanh nồng đậm, chỉ mình nàng- Quý phi, nàng nằm lặng lẽ trên đất, mũi tên xuyên qua lồng ngực, nhân gian ngôn thường khi trái tim đã chết không một tổn thương nào còn làm ta đau đớn, ánh mắt lạnh lùng xa xăm, nền đất lạnh lẽo máu chãy ướt đẫm, vì cớ chi..... Một chữ tình. Hoàng đế...... Vạn kiếp chẵng siêu sinh, chẵng mai tương ngộ, chẵng mai tơ duyên nguyện một phải tan biến đến vĩnh hằng.
Hắn lạnh lùng bước lên ngai vàng, ánh mắt xa xăm đến một ngày hắn cũng tự vẫn đi về chốn vĩnh hằng.
Hắn tự vẫn, mũi tên xuyên qua ngực máu hắn giáng hạ làm cả giường hàn băng đẫm máu, miệng hắn chết lên rồi rơi vào cỏi phiêu lưu vĩnh hằng nằm cạnh nử nhân mình yêu...... Liệu đã quá sức muộn màng.
Nghiệt duyên.....
Người chung tình
Ta chung tình
Ý trời định sẳng
Uyên ương vỡ đôi
Nguyện vĩnh hằng không bao giờ tái hợp
Nguyện vạn niên hồn kiếp chẳng siêu sinh
Vạn năm chia lìa
Kiếp tình từ nay như tận
Vạn kiếp từ nay xin tạ từ.
Phần một trong trọng sinh tứ thần(3 phần ba truyện khác nhau và có liên kết sơ lượt)
Hai Hôm nay mình đăng 2 chương rồi đó vào xem truyện này giúp mình đi..... Truyện này mình rất thích đó tiên hiệp ngôn tình đậm luôn còn ngược nửa với
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cai-gi-quy-phi-dang-yeu/2439351/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.