Ôn Ngọc Hạc bước ra ngoài thông báo ta đã ổn, hiện đang nghỉ ngơi.
Triệu Thuần Kiếm lúc này mải mê với sự thần kỳ của phương pháp vu y, chỉ cần vài lời của Ôn Ngọc Hạc và Tô Hải Đường, hắn đã bị cuốn đi, không còn tâm trí nào lo cho ta.
Các thái y thấy ta không sao cũng lục tục rời đi.
“Còn ngươi thì sao?”
Ta đột nhiên hỏi Lương Triệt Thi, người đang đứng cúi đầu ở bên cạnh.
“Đàm Kỳ nói rằng việc đỡ đẻ cho bản cung là do ngươi chủ động xin được đảm nhận.”
“Vào lúc đó, giữa ta và Ôn Quý phi, chưa biết ai thắng ai thua. Sao ngươi lại vội vã chọn về phe ta?”
“Hay ngươi định không nói sự thật là vì sao không chọn đứng về phía Ôn Dục Loan? Nàng ta là Quý phi, còn ta chỉ là một phi tần. Người sáng suốt đều sẽ muốn chọn Ôn Quý phi, đúng không?”
“Thần có tội.”
Lương Triệt Thi quỳ xuống.
“Thần chọn đứng về phía nương nương, là muốn mượn tay nương nương để điều tra cái chết của tỷ tỷ.”
“Nói rõ ràng hơn, ban đầu ngươi muốn mượn tay ta để điều tra sự thật, hay ngươi lợi dụng lúc ta sinh nở để loại trừ chướng ngại cho thái tử?”
Nghe thấy lời chất vấn lạnh lùng của ta, sức lực của Lương Triệt Thi như bị rút cạn, hắn cúi đầu, phục dưới chân ta.
“Nương nương, thần chỉ muốn báo thù cho tỷ tỷ.”
Hắn nói trong tiếng nức nở nghẹn ngào đầy đau khổ:
“Thần đã quen biết tỷ tỷ từ khi mười ba tuổi, dù biết nàng là con dâu hoàng gia, nhưng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cai-gia-cua-ngai-hau/2866174/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.