Là một cô gái trẻ tuổi, thân hình thon gầy, tóc hơi loạn, đôi tay ôm lấy đầu gối ngồi xổm ở kia.
Trong đầu Giang Ngu hiện lên một trương khuôn mặt quen thuộc.
Sao có thể.....
"Khả Khả? Alo? Sao lại không để ý tới tôi rồi?" Trong điện thoại Bùi Sơ Đồng gọi cô ấy.
"Ừm, tôi bên này đột nhiên việc, trễ chút nữa sẽ lại gọi cho cậu, trước như vậy đi, cúp đây." Giang Ngu ngữ tốc cực nhanh, cúp điện thoại, sải bước hướng cô gái nhỏ đi đến.
Đến gần, có lẽ là nghe thấy tiếng bước chân, người nọ ngẩng đầu lên.
Bốn mắt nhìn nhau.
"Chị......" Cô gái nhỏ cọ đứng lên, ngơ ngẩn nhìn cô ấy, con ngươi mê mang toát ra một tia kinh hỉ.
Giang Ngu đột nhiên dừng lại.
Ký ức quen thuộc điên cuồng dũng mãnh tràn ra, chiếm cứ đại não là một mãnh trống rỗng của cô ấy, những hình ảnh đó bị cô ấy chôn sâu, áp chế, trong một khoảnh khắc lại như có màu sắc, trở nên tươi đẹp, sinh động.
Là Nhiên Nhiên.
Cách hơn một tháng, nhìn thấy chim hoàng yến nhỏ bị vứt bỏ, cô ấy tựa như lại phạm vào một loại cảm giác gây nghiện đã chôn yên hồi lâu, tâm đột nhiên có chút run rẩy, có nhè nhẹ ngứa ngáy khó nhịn.
Gầy, tiều tụy.
"Tại sao em lại ở chỗ này?" Giang Ngu bất động thanh sắc hỏi.
Giọng nói của Trình Tô Nhiên khàn khàn: "Tới tìm chị."
"Tìm tôi làm gì?"
"Muốn gặp chị....."
Bên ngoài đang là mười hai độ, cô gái nhỏ chỉ mặc một cái áo lông cao cổ sắc già, trên lưng mang một cái ba
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cam-dong-tam/251052/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.