Hai trăm vạn.
Trình Tô Nhiên mặc niệm con số này, sợ bản thân nhìn lầm, lại nghiêm túc một lần nữa nhìn dãy những số 0 kia, xác nhận chính là hai trăm vạn nhân dân tệ.
Sắc mặt của cô bá một cái trắng bệch, ngẩng đầu, lẩm bẩm nói: "Đây là có ý gì......" Trong lòng cũng đã có đáp án.
Phí chia tay? Khoản bồi thường?
"Trình tiểu thư trả giá thời gian quý báu cùng tinh lực, bồi ở bên người bà chủ lâu như vậy, không chỉ cung cấp đầy đủ giá trị cảm xúc, còn đã cứu mạng của bà chủ, theo lý mà nói hẳn là được đến phân thù lao này." Điền Lâm đem lời nói đã chuẩn bị tốt nói ra, giống như một người máy hoàn mỹ, tươi cười trống rỗng lại công thức hóa, không hề có cảm xúc dao động.
Bên dưới mỉm cười lại cất giấu bất đắc dĩ thở dài.
Quá tàn nhẫn.
Đổi lại là nàng, bị người mình thích đối đãi như vậy....!Không, nàng sẽ không được bao dưỡng, cũng sẽ không thích kim chủ.
Khi đó nàng hai mươi tuổi, vô ưu vô lự đọc sách đến trường, học phí không phải nhọc lòng, sinh hoạt phí đủ dùng, thành tích tạm được, cùng bạn trai cũ cảm tình hòa hợp, sinh hoạt thuận bườm xuôi gió, cùng với Trình Tô Nhiên hoàn toàn là hai dạng.
Điền Lâm có điểm đau lòng cô gái nhỏ này.
Tuy rằng đã chuẩn bị tâm lý, nhưng một khắc khi nghe được đáp án kia, Trình Tô Nhiên như bị sét đánh, tâm chung quy là bị xé đến chia năm xẻ bảy.
Cô ngây ngốc nhìn Điền Lâm, há miệng thở dốc, yết
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cam-dong-tam/251053/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.