Thẩm Niệm Lâm không biết cô biết l tin từ đâu, anh gật đầu: "Ừ, chắc giờ xuống máy bay rồi."
Cố Âm nghe câu trả lời chắc chắn của anh, trong lòng càng thêm nặng nề: "Nó vừa nhắn hỏi em đang ở đâu."
Không hề nói đến chuyện mình đã đến nước Z.
Cô không tin chuyện này liên quan đến Tần Nhạc nhưng nếu nói nó không biết gì là điều không thể.
Thẩm Niệm Lâm vốn không muốn nói với cô về chuyện Tần Nhạc, sợ cô nghĩ nhiều tâm trạng không tốt, anh cũng không hỏi cô biết tin từ đâu, chỉ bóc một con tôm đưa đút cô ăn: "Ăn chút đồ trước, đợi ăn xong tính chuyện."
"Ừm." Cố Âm tự nhiên há miệng, ăn con tôm được Thẩm Niệm Lâm bóc vỏ.
Ăn xong, hai người không tiếp tục ở lại biển nữa mà anh lái xe chở cô về. Trên đường về, Cố Âm gửi tin nhắn cho Tần Nhạc, bóng gió hỏi nó đang ở đâu.
Tần Nhạc: Em ở trường thôi chứ đi chỗ nào được!
Cố Âm: À [mỉm cười]
Tần Nhạc: "......"
Sao cứ thấy lạnh lạnh sống lưng nhỉ ?
Không bao lâu sau, cậu đã biết nguyên nhân mình lạnh sống lưng ---- Thẩm Niệm Lâm gửi tin nhắn đến nói đã biết cậu đến nước Z, hẹn ngày mai gặp nhau ở nhà hàng Trung.
Tần Nhạc nhìn tin nhắn trong điện thoại, mím môi. Quả nhiên mọi chuyện không đơn giản như cậu nghĩ, mới vừa đến nước Z chưa kịp làm gì mà Thẩm Niệm Lâm đã biết rõ tung tích của cậu trong lòng bàn tay.
Vậy những người đó có phải cũng biết cậu đến đây ?
Bỗng có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cam-kich-ban-mau-cho-toi-nhin-thay-binh-luan-troi/2908983/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.