Mấy ngày nay thời tiết đều rất đẹp, sân trường thường có sinh viên đi lại, bóng râm rậm rạp mang lại chút mát mẻ, khi xe dừng ở chỗ đỗ xe tạm thời, Tiểu Chu nhận thấy sự chú ý của ông chủ dừng lại ở sân vận động.
Thấy Trần Kỳ Chiêu mở cửa sắp ra ngoài, Tiểu Chu không khỏi lên tiếng: "Ông chủ."
Trần Kỳ Chiêu không nói gì, đẩy cửa xe bước xuống.
Một chiếc xe sang trọng dừng trên đường đi trong trường, sinh viên qua lại không khỏi liếc nhìn về phía này, khi thấy người đàn ông mặc vest bước xuống, ánh mắt đều đổ dồn vào cậu. Thấy ông chủ xuống xe, Tiểu Chu dặn tài xế vài câu, từ xa thấy một vị lãnh đạo của trường đi tới, vội vàng xuống xe chào hỏi.
Rời khỏi điều hòa mát mẻ trong xe, cái nóng mùa hè từng chút một ập đến.
Áo khoác được Trần Kỳ Chiêu cởi ra treo trên tay, cậu đi đến gần sân vận động, thấy học sinh đang chơi bóng rổ trong sân. Sinh viên đại học trẻ trung, trên mặt đều là vẻ non nớt chưa phai, mặt trời gay gắt đối với họ không là gì cả, không thể ngăn cản được họ chạy trên sân.
Trần Kỳ Chiêu dứt khoát tìm một chỗ râm mát ngồi xuống, cảm giác oi bức dường như dần tan biến.
Cậu nhìn những người trên sân, trẻ trung... Và tràn đầy sức sống.
Lúc này, một quả bóng rổ từ trong sân lăn đến bên chân Trần Kỳ Chiêu.
Ánh mắt cậu khẽ di chuyển, nghe thấy tiếng sinh viên hô to từ trong sân, cậu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cam-nang-gia-ngoan-cua-ke-dien/2510476/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.