Họ nhìn nhau, có người bẻ đôi chiếc bánh bao khô, cho vào ngâm một chút. Rau dại cho nhiều, dầu mỡ thừa đã thấm hết vào rau dại, nước dùng còn lại phần lớn là nước rau tươi mát, thịt hun khói cũng được nước dùng này hầm mềm, cho vào bánh bao khô, bánh thấm đẫm nước trở nên mềm và nở ra, vừa có hương vị đậm đà thơm ngon của thịt hun khói, vừa có vị ngọt mát của rau dại, lại có cả mùi thơm nhẹ nhàng của bột mì khi bánh bao ngấm nước ấm.
Mọi người chưa kịp thưởng thức kỹ đã vội vàng nuốt chửng những chiếc bánh, đến khi trong miệng chẳng còn gì để nhai mới chợt nhận ra mình đã không hề nhấm nháp, từ tốn tận hưởng mỹ vị.
Chỉ còn biết mím môi, hồi tưởng lại dư vị vừa rồi.
Vào lúc này, vị tiểu thư kiều diễm mà bọn họ vẫn luôn tránh né như rắn rết bỗng tiến lại gần, nàng ta chớp đôi mắt long lanh, ẽo ợt hỏi: "Các vị đại nhân, xin hỏi thứ mà mọi người đang dùng là..." Nàng ta vô cùng tự tin, cho rằng bọn họ sẽ thương hoa tiếc ngọc.
Lời còn chưa dứt, đã thấy nhóm thiếu niên tuấn tú kia đồng loạt quay đầu, nhìn nàng ta như bầy sói con bảo vệ thức ăn, cứ như nàng ta không phải nữ nhi, mà là con sói dữ muốn tranh giành miếng ăn với bọn họ.
Nàng ta ngơ ngác, sợ hãi lùi lại mấy bước, nhất thời chưa hiểu chuyện gì, rồi lủi thủi quay về xe ngựa của mình.
Sau bữa trưa, mọi người tiếp tục lên đường.
Hina
Đêm khuya đến trạm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cam-nang-sinh-ton-cua-ke-me-an-o-co-dai/1012689/chuong-300.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.