Tiếp theo là nước sốt, cho vào bát nhỏ nước tương, đường, một thìa nhỏ dầu hào tự nấu để tăng vị đậm đà, thêm một chút nước ấm để pha loãng.
Dùng d.a.o phẳng đẩy tràng phấn từ mép đĩa, tràng phấn trắng nõn trong suốt tách khỏi đáy đĩa, lập tức bị ép thành dải dài nhăn nhúm giống như ruột heo. Rưới nước sốt đã pha, rắc mè rang thơm, tràng phấn đã thành.
Tràng phấn trắng tinh trong suốt, rưới nước sốt càng tôn lên sắc trắng như tuyết, nước sốt chảy khắp nơi, nhuộm bánh những vệt nâu đỏ đậm nhạt.
Tràng phấn vừa ra lò bốc hơi nghi ngút, hương thơm nồng nàn xộc vào mũi, vị ngon thuần khiết đậm đà, rất hấp dẫn.
"Nhị tẩu nếm thử xem." Khương Thư Yểu trao đũa cho Chu thị.
Chu thị cảm ơn rồi nhận lấy, gắp một miếng tràng phấn, bánh mềm mịn tựa hồ vừa gắp đã vỡ, nhưng lại dẻo dai mềm mại, run rẩy giữa đôi đũa.
Khoảnh khắc đưa bánh vào miệng, đầu lưỡi đã bị mê hoặc bởi cảm giác mềm mịn trơn láng, bánh ấm áp mang theo vị ngon của nước sốt, hương thơm của gạo, vị đơn giản mà không nhạt nhẽo, ngon đến tột cùng.
Khẽ cắn một miếng, bánh mềm mại tan ra giữa hàm răng, chất bánh cực kỳ mềm mịn, hơi dai dai, mang chút sức đàn hồi.
Nhân thịt trứng bên trong tạo nên nhiều tầng hương vị, mùi thơm của thịt, vị thanh mát của rau, vị ngon của nước sốt, vị ngọt của bánh hòa quyện, ăn một miếng đã cảm thấy toàn thân sảng khoái, tâm hồn được an ủi.
"Thế nào?" Khương Thư Yểu hỏi.
Chu thị
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cam-nang-sinh-ton-cua-ke-me-an-o-co-dai/1012755/chuong-253.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.