Một khi mẹ con bọn họ hoàn toàn nắm giữ được Tiêu gia, như vậy kết cục của Tiêu lão gia tuyệt đối… còn thảm hơn so với tên khất cái.
Bị ái thiếp cùng nữ nhi bảo bối của mình âm thầm đâm cho một nhát. Tiêu Yên đột nhiên nôn nóng muốn nhìn vẻ mặt của Tiêu lão gia lúc đó, không biết sẽ biến thành cái dạng gì?
Có đôi khi Tiêu Yên rất buồn bực, nàng cảm thấy Triệu thị cũng không phải là không có điểm đáng ngờ, thế nhưng chỉ là nữ nhân ỷ sủng mà kiêu, ỷ vào sự sủng ái, ỷ vào tư sắc của chính mình, công phu trên giường tốt, liền nghĩ rằng có thể tác oai tác quái tại Tiêu gia.
Biểu hiện lâu nay của Triệu thị làm cho người ta có thể suy đoán được nàng ta rốt cuộc là người như thế nào, nhưng vì cái gì mà người khôn khéo như Tiêu lão gia lại giống như người mù không nhìn thấy gì hết.
Rốt cuộc là hắn thật sự không nhìn ra hay là… giả vờ không nhận ra?
Ngàn vạn đừng nói với nàng là Tiêu lão gia thật lòng yêu Triệu thị đấy?
Tiêu lão gia tức giận mặt càng đỏ lên, tròng mắt đục ngầu, tràn ngập tơ máu nhìn chằm chằm Tiêu Yên.
“Ngươi nói bậy, ngươi bị mù rồi, Triệu thị tuyệt đối không phải là loại người này”.
“Ngươi đã kiên định cho rằng Nhị di nương là nữ nhân tốt, vậy chúng ta hãy chờ xem, ta nghĩ chỉ tối đa hai ba năm nữa là có chuyện, hy vọng ngài còn có thể sống đến lúc đó”.
Tiêu Yên lớn lối nhìn Tiêu lão gia, không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cam-nang-sinh-ton-gian-phi/1848194/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.