-Vì chị là một nửa quan trọng của tôi . Hoài Ngọc nhìn vào mắt Vân Du chân thành nói.
Vừa đúng lúc đó, vòng xoay ngựa gỗ trước mặt hai người sáng đèn, âm nhạc từ vòng xoay vang lên. Những chú ngựa cũng theo lập trình mà xoay vòng.
-Em...nói sao? Vân Du hạnh phúc đến nổi không tin vào tai mình. Nàng không dám mong chờ ngày này, nàng chỉ dám hi vọng Hoài Ngọc từng chút từng chút không còn đối xử lạnh nhạt với nàng nữa thôi.
Vân Du nghĩ Hoài Ngọc cùng Lưu Tịnh Yên rất xứng đôi và cũng có đôi lần nàng cũng muốn buông xuôi tất cả. Nhưng nàng không nở nhìn người nàng yêu tay trong tay với nữ nhân khác nên nàng vẫn tiếp tục kiên cường cho đến thời điểm hiện tại.
- Tôi chỉ nói một lần, nói nhiều sẽ mất hay. Hoài Ngọc mỉm cười trước vẻ mặt sửng sốt của Vân Du. Để tôi đeo nó giúp chị nhé! Hoài Ngọc đưa mắt nhìn sợi dây lấp lánh đang đung đưa trên tay Vân Du, nhỏ giọng đưa ra lời đề nghị.
-À ừm. Vân Du lúc này mới hoàn hồn, nàng đưa sợi dây cho Hoài Ngọc để cô ấy đeo nó giúp nàng.
Vân Du xoay người, đưa tấm lưng ngọc về phía Hoài Ngọc. Bàn tay vén nhẹ mái tóc sang một bên để Hoài Ngọc thuận tiện đeo sợi dây giúp nàng. Khoảnh khắc những ngón tay của Hoài Ngọc không biết vô tình hay cố ý chạm nhẹ vào làn da mẫn cảm của nàng, cảm giác nóng ấm từ những ngón tay khiến cho nàng một phen rạo rực.
-Xong rồi. Hoài Ngọc loay hoay một lúc cũng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cam-nang/2669164/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.