Tên say rượu nhìn thấy m.á.u thì càng hưng phấn.
Hắn đè chặt Cầm Nương xuống, "xoẹt" một tiếng, xé toạc vạt áo nàng.
Ta biết sức mình không thể kéo nổi tên ác quỷ kia ra, liền nhấc chiếc ghế lên, đập mạnh vào đầu hắn.
Trong chớp mắt, tiếng mắng chửi, tiếng khóc thét, tiếng hét chói tai vang lên khắp cả viện.
Phượng Nương, Trần ma ma, cùng đám tỳ nữ vội vã chạy đến.
"Trời ơi, đúng là đồ gây họa! Ta đã biết trước các ngươi sớm muộn gì cũng rước tai họa mà!" Trần ma ma vừa vào viện đã lớn tiếng mắng Cầm Nương và ta.
Phượng Nương thì chẳng bận tâm đến lời nào, lập tức xông lên kéo tay Vương Đề Hạt.
Không ngờ tên họ Vương điên cuồng, dùng sức hất mạnh, khiến Phượng Nương ngã nhào xuống đất.
Sau đó, hắn đứng dậy, giơ chân lên, đạp mạnh xuống mặt nàng.
"Con kỹ nữ thối tha, dám động tay với đại gia ta! Bình thường giả vờ đoan trang cao quý, tưởng mình là tiểu thư khuê các sao? Ta thấy chính là bị chiều chuộng quá mức, nên không biết mình là thứ gì nữa!"
Phượng Nương từ nhỏ đã được nuông chiều, mười hai tuổi lâm vào cảnh phong trần, nhưng nhờ tài sắc vẹn toàn mà được mệnh danh là "hoa khôi danh giá."
Những công tử quyền quý, con cái nhà quan đều hết lòng tâng bốc, đối xử như tiên nữ, nào có ai dám đụng đến nàng.
Nàng từng chịu nỗi nhục nhã như vậy bao giờ?
Ta chưa từng thấy ánh mắt của Phượng Nương lại lạnh lẽo và tuyệt vọng như lúc ấy.
Khoảnh khắc bị chiếc chân
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cam-nuong-dong-an-an/790603/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.