Sáng hôm sau, vì lời hứa đêm qua nên Lục Tử Minh đồng ý dẫn cô đi ăn kem.
Có điều anh đã giao hẹn trước, không được ăn quá nhiều..
Hạ Vy háo hức ngồi trong quán đợi anh đi lấy kem cho mình.
Lúc trở lại trên tay anh đã cầm một cái kem dâu mà cô thích nhất.
Cô như đứa trẻ vừa ăn vừa cười vui vẻ.
Lục Tử Minh nhìn chiếc điện thoại đang rung trên bàn, khẽ cau mày.
Anh nói nhanh với Hạ Vy rồi bước ra ngoài..
“Bé à, em cứ ngồi đây ăn.
Anh ra ngoài nghe điện thoại một chút.
Ngoan nhé..”
Hạ Vy đang ăn kem vui vẻ, cũng không quan tâm lắm, xua tay bảo anh cứ đi đi.
Nhưng ngồi một lúc vẫn chưa thấy Lục Tử Minh quay lại, mà cô muốn đi vệ sinh.
Chỉ sợ anh quay lại không thấy cô sẽ lo lắng.
Nhưng đợi mãi vẫn không thấy anh đâu, cô cũng không nhịn được nữa, quyết định đứng dậy muốn rời đi.
Chỉ là lúc đứng lên, có một người đàn ông lại đi đến, cô vô tình đụng trúng ông ta.
Cây kem trên tay không may rơi xuống đôi giày da bóng loáng.
Cô vội xin lỗi..
“Xin lỗi, tôi không chú ý..”
Người đàn ông có vẻ không muốn giải quyết như vậy.
Ông ta giữ cô lại, không cho cô rời đi..
“Cô định cứ vậy mà đi à.
Đôi giày của tôi thì tính sao?”
Hạ Vy không muốn dây dưa nhiều nên muốn giải quyết nhanh gọn..
“Đôi giày này bao tiền.
Tôi đền cho ông..”
“Ngủ với tôi một đêm.
Tôi sẽ không tính toán nữa..”
Hắn ta nhìn cô với vẻ thèm thuồng,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cam-on-em-da-den/2621063/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.