Thi Vô Đoan theo không xa không gần lão nhân lai lịch bất minh này, bản thân y chưa từng chân chính tiếp xúc với Đại Thừa giáo tông, hết thảy lui tới lén lút đều là do đám HạĐoan Phương xử lý, y đoán người này không phải một trong tam đại trưởng lão Đại Thừa giáo tông, mà chính làđại giáo tông chủ, Chấp Diệp đại sư.
Trong đầu y nhanh chóng lướt qua đủ mọi chuyện, ôm trên tay lại chỉ có thi thể một con thỏ, cảm thấy nó dường như… càng lúc càng nặng.
Lão nhân không hề nói nhiều, sau khi lên đường thì dường như chẳng quan tâm đến y nữa, dọc đường dập đầu quỳ lạy, đúng như lời bản thân ông ta nói, kính sơn kính thủy kính thần linh, gặp sơn bái sơn, gặp thủy bái thủy, dù gặp phải mấy tảng đá to lởm chởm đột nhiên nhô lên cũng phải quy củ mà quỳ xuống, bày đá nhỏ dưới chân thành hình tam giác, sau đó đầu rạp xuống đất.
Dọc đường ba quỳ chín khấu, lại là bái sơn xuyên thảo mộc, mà không phải đế vương nhân gian.
Dọc đường bởi vậy đi cực chậm, lão nhân không sợ Thi VôĐoan bỏ mặc bản thân, Thi VôĐoan lại giống như chính mình cũng chẳng biết mình đang làm gì, thấy lão đầu tử kia dừng chân, trong lòng thầm mắng một tiếng lắm chuyện, nhưng luôn chờ bên cạnh chứ chưa từng tự mình đi trước.
Lúc chờđợi, có khi y nhìn chằm chằm bóng lưng lão nhân đang quỳ lạy, có khi nhìn mũi chân mình, cũng chẳng biết đang nghĩ những gì.
Đi không biết bao nhiêu dặm đường, thấy lão nhân gia chẳng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cam-sat/567729/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.