Tống Nam Tinh tìm khắp nơi không thấy thỏ bông đâu.
Cậu nghĩ thỏ bông không phải là một món đồ chơi thông thường, không chừng vì lý do nào đó nên tạm thời rời đi, sẽ sớm trở lại. Cậu tự trấn an mình như vậy, nhưng nhìn ghế sofa trống không, lòng cậu vẫn cảm thấy thiếu mất thứ gì đó.
Từ khi được cậu nhặt về, thỏ bông luôn ngoan ngoãn ở nhà chưa từng rời đi.
Tống Nam Tinh lơ đễnh tự nấu bữa trưa cho mình, ăn xong lại nhìn ghế sofa – vẫn trống không, thỏ bông không đột ngột xuất hiện trên đó.
Cậu ngẩn người nhìn sofa, chợt nhớ lại nhiều năm trước khi mình được đưa trở về nhà, cũng từng phát hiện thỏ bông đột nhiên biến mất. Khi đó, cậu đã lục tung cả ngôi nhà mà vẫn không tìm được.
"Có lẽ nó mải chơi nên quên mất giờ về." Tống Nam Tinh cố gắng tự an ủi.
Biết đâu trong lúc mình không để ý, thỏ bông sẽ tự trở về.
Cậu thuyết phục bản thân tạm thời chuyển hướng chú ý, ôm máy tính vào phòng ngủ, tìm đại một bộ phim để giết thời gian. Nhưng nội dung phim chẳng nhớ được gì, mắt cứ vô thức liếc xuống góc phải màn hình xem giờ.
Thời gian chậm rãi trôi qua, cậu giả vờ đi rót nước đi ngang qua phòng khách ba bốn lần, thỏ bông mặc váy trắng hồng vẫn không xuất hiện trên sofa.
Cả ngày hôm nay Tống Nam Tinh uể oải không chút sức sống.
Bữa tối, Thẩm Độ thấy cơm trong bát cậu gần như không vơi, thắc mắc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cam-ta-than-gia-dang-nhan-loai/2859735/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.