Nó đang sống.
Từng chữ vang vọng trong tâm trí Tống Nam Tinh, sắc mặt cậu dần trở nên trầm trọng.
Nếu thành phố này sống, vậy thì sự xuất hiện của nó không phải ngẫu nhiên, mà là một cuộc săn lùng có chủ đích.
Một vị thần cổ đại lang thang, có thể đang trong cơn đói khát. Mức độ nguy hiểm thế nào không cần nói cũng biết.
Tống Nam Tinh im lặng một lát, hỏi: "Anh biết bên trong thành phố có gì không?"
Thẩm Độ đáp: "Anh rời khỏi Melthas đã lâu. Thành phố hiện tại không giống với ngày xưa."
Câu trả lời khiến Tống Nam Tinh nảy sinh tò mò về quá khứ của anh: "Anh từng sống ở Melthas? Nhưng không phải nó có ý thức sao?"
"Lúc đó nó chưa có ý thức mạnh mẽ như bây giờ." Giọng Thẩm Độ mang theo ý cười, rõ ràng rất vui khi bạn trai muốn tìm hiểu về quá khứ của mình. Anh thẳng thắn nói: "Khi đó anh vừa mới ra đời, lang thang khắp nơi tìm kiếm hang ổ thích hợp, và thế là anh nhìn trúng nó."
"Thể xác khổng lồ của nó dung hợp với một thành phố cổ đại của loài người, tương đối thích hợp để sinh sống. Nhưng theo thời gian, ngày càng nhiều thần linh khác cũng nhắm đến Melthas, định cư ở đó. Anh cảm thấy quá ồn ào chật chội nên rời đi. Đây có lẽ là nguồn gốc của truyền thuyết thành phố do các cựu thần thống trị."
Dĩ nhiên, đây là cách nói đã được Thẩm Độ mỹ hóa. Các vị thần tranh đấu vô cùng tàn khốc đẫm máu, anh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cam-ta-than-gia-dang-nhan-loai/2859796/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.