Tống Nam Tinh không muốn tin vào sự thật này cho lắm. Cậu cau mày, buồn bực lườm Thẩm Độ một cái, lập tức che cặp sừng nhỏ trên trán, không cho anh nhân cơ hội sờ vào nữa.
Thẩm Độ thực sự rất thích cặp sừng nhỏ này, mỗi lần thân mật đều phải hôn rất lâu. Nếu cặp sừng này còn có thể dài ra... Sắc mặt Tống Nam Tinh biến đổi, không muốn tưởng tượng xem Thẩm Độ còn có thể làm ra chuyện gì.
Hai người từ Trung Tâm Tiếp Nhận về nhà. Cuối cùng Tống Nam Tinh vẫn không thể từ chối đồ ăn mà bạn trai nấu cho. Cậu không dám nghĩ sâu về nguyên liệu, cơ mà tài nấu ăn của Thẩm Độ thì không thể chê vào đâu được. Chỉ cần không nghĩ xem mình đang ăn gì, cậu có thể thưởng thức một bữa ăn vô cùng thỏa mãn.
Sau bữa tối, hai người xuống lầu tản bộ tiêu thực, tiện thể đợi trời tối chuẩn bị lẻn vào khu vực phong tỏa để điều tra.
"Hôm nay trăng sáng thật."
Tống Nam Tinh ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, phát hiện mặt trăng hôm nay vừa tròn vừa to, sáng đến lạ thường, tạo cho cậu cảm giác như đang đứng trên đỉnh núi ngắm trăng, gần đến mức có thể chạm vào.
"Lâu lắm rồi mới thấy trăng to tròn thế này nhỉ?"
Cậu thuận miệng cảm thán. Kể từ sau khi ô nhiễm tinh thần bùng phát, ngay cả mặt trời cũng hiếm khi xuất hiện, huống hồ là một đêm trăng sáng thế này.
Thẩm Độ cũng ngước lên, bước chân đột ngột khựng lại. Sắc mặt anh hơi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cam-ta-than-gia-dang-nhan-loai/2859800/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.