Dịch: Amelie.Vo
1.
Sự ra đời của ác tâm (từ năm 6 đến 13 tuổi)
Ác tâm của Ân Tử Dạ đã phát triển như thế nào?
Ban đầu nó cũng chỉ bé tí teo, lâu lâu mới xuất hiện một lần mà thôi.
Năm 6 tuổi, lần đầu tiên cậu nhìn thấy người đàn ông tên là Ân Hạo đang xô mẹ cậu té nhào trên hành lang rồi quăng một đống tiền lên người bà.
Đêm đó, khi cậu nhìn thấy những vết thương rải rác trên người mẹ, khóe mắt bà ướt đẫm lệ nhòa, những ý niệm đen tối bắt đầu ngưng kết trong lồng ngực như một cuộn len tròn, tìm không ra hai điểm đầu cuối.
Là những xúc cảm không thể hiểu thấu: phiền muộn cùng hoang mang.
Năm 7 tuổi, bị đưa đến nhà họ Ân, lần đầu tiên Tử Dạ cảm nhận được biết bao nhiêu là ác ý đến từ thế giới bên ngoài: sự thờ ơ của cha, sự khinh khi của chị, sự căm ghét của bà và sự bỏ mặc của những người hầu kẻ hạ.
Hết thảy ác ý đó đều là chất dinh dưỡng nuôi lớn cậu.
Ác tâm thoạt đầu nhỏ như quả cầu len đã thuận lợi tiến hóa thành kích thước của một cái xô nước.
Mớ dây len rối nùi và chằng chịt như một tấm mạng nhện, đâu đâu cũng giăng mắc lan tràn.
Vốn dĩ, ác tâm đó có thể chậm rãi lớn lên.
Song, cái chết của mẹ cậu đã đột ngột xé mở nó ra.
“Con mụ đó mắc bệnh dơ bẩn!”
“Nó là đứa không có mẹ!”
“Không có ai muốn nuôi nó hết! Tại vì nó là quái vật!”
Thanh âm của những kẻ nọ giày
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/can-ho-co-quy/93361/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.