Sở Dụ hôn hai cái, Lục Thời cũng không động đậy.
Chẳng lẽ là bị mình dọa sợ?
Sở Dụ đang do dự, nắm lấy cơ hội hôn thêm 2 cái, hay là thấy ổn liền thôi, lần sau tiếp tục cố gắng.
Người ở ghế sau bỗng nhiên lên tiếng, hình như đang nghe điện thoại.
**!
Sở Dụ sợ hết hồn, chợt ý thức được, hôn cái gì mà hôn, mẹ nó đang ở trên xe buýt đấy! Không thể kích động không thể kích động, không thể bị sắc đẹp mê hoặc, mặc dù quả thật rất thích......
Ở trong lòng lẩm bẩm, Sở Dụ đang định một lần nữa ngồi yên.
Lục Thời vẫn luôn không động đậy, trong giây lát, lại giơ tay lên giữ vững động tác của cậu.
Trong buồng xe bí bách, người ở ghế sau dùng tiếng địa phương không nghe hiểu, thấp giọng nói chuyện điện thoại. Xe lái trên con đường quốc lộ cũ kỹ xóc nảy, bên đường ngay cả cột đèn cũng không có, trong tầm mắt toàn là đen kịt. Trong dư quang, dãy núi và hư ảnh của hàng cây hai bên đường không ngừng lùi về phía sau.
Gáy Sở Dụ bị tay Lục Thời đè chặt, không chút cho phép giãy dụa.
“Lục —”
Cậu cuống cuồng muốn gọi tên Lục Thời, lại chỉ phát ra nửa âm tiết vội vàng.
Lục Thời đang hôn cổ cậu.
Cổ áo lông bị kéo ra, hô hấp của Lục Thời gấp gáp làm nóng người. Nói là hôn, nhưng giống cắn mút hơn, đau đớn dần lan, dẫn tới run rẩy liên tiếp.
Tay chống lưng ghế thô ráp, Sở Dụ có loại ảo giác mình giây tiếp theo, sẽ bị Lục Thời cắn rách
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/can-ngon-tay-anh/1790415/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.