Ký ức của mười mấy phút sau, giống như bịt kín một tầng sa, trở nên mơ hồ không rõ ràng.
Sở Dụ chỉ biết mình bị Lục Thời đè lên vách tường thô ráp ở khúc rẽ, không giãy dụa được. Lục Thời hôn cậu rất sâu, thậm chí sau đó, bởi vì thiếu oxi, đầu óc choáng váng lợi hại, đầu lưỡi bị hút đến tê dại, bởi vì không cách nào khép môi lại được, có nước miếng theo khóe miệng tràn ra.
Cậu đang thở dốc, mơ mơ màng màng mà nghĩ, Lục Thời có phải muốn ăn sạch cậu, để cốt nhục của hai người tan vào nhau hay không.
Chờ Lục Thời rút lui răng môi, Sở Dụ trước tiên hít sâu một hơi khí lạnh đêm đông, giảm bớt đại não thiếu oxi sinh ra chóng mặt.
Hai chân cậu nhũn ra, tay cũng không có lực, đứng không vững. Dứt khoát kéo hờ áo khoác Lục Thời, mặc kệ mình dán trong ngực đối phương, bán nhắm mắt nghỉ ngơi.
Cậu nhắc đi nhắc lại trong lòng, quả nhiên tra tài liệu không thể tin, tra tài liệu thật sự cực kỳ không đáng tin!
Cơ mà, Lục Thời rốt cuộc có lén tra tài liệu không?
Cậu cố gắng nhớ lại, lúc bắt đầu, răng hai người quả thật đụng vào nhau, nhưng rất nhanh, Lục Thời đã cho thấy thiên phú học tập và năng lực sửa sai cường hãn của anh.
Dù sao cũng không bao lâu, cậu đã bị hôn không cách nào nghĩ đến cái khác.
Vậy đại khái chính là...... chênh lệch giữa người và người?
Sở Dụ lại đột nhiên ý thức được — bạn trai hiểu biết như vậy, đâu cần cậu vất vả
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/can-ngon-tay-anh/1790414/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.