Hồi Sở Dụ còn bé, anh chị cậu giới thiệu cậu với người ngoài, phía sau “Đây là em trai tôi”, tất nhiên sẽ phải thêm một câu, “Xinh lắm đúng không?”
Dì Lan dẫn cậu đi dạo, gặp được người quen, sẽ nói, “Đây là tiểu thiếu gia của chúng tôi, có phải xinh đẹp đáng yêu lắm không?”
Người hợp tác trên thương mại, khen anh cậu làm việc quyết đoán có phong thái của cha, khen chị cậu ở trên thương giới di truyền thiên phú và tài hoa của mẹ. Lúc khen cậu, đều sẽ khen cậu rất đẹp, hoàn toàn di truyền tất cả ưu điểm của cha mẹ, không một ai ngoại lệ.
Cho nên Sở Dụ từ nhỏ đã biết ngoại hình mình rất đẹp.
Hồi dậy thì, Sở Dụ còn từng rất buồn, tại sao mình lớn lên lại đẹp vậy?
Sau khi nói phiền não của thời kỳ trưởng thành với anh chị, anh chị của Sở Dụ cũng rất lo.
Quãng nhập học lớp 10, Sở Dụ vẫn lâm vào điểm cuối của thời kỳ dậy thì.
Làm một học tra tiêu chuẩn, làm đề được hay không thật ra cũng không khác nhau lắm, nhưng thái độ của Sở Dụ rất nghiêm túc, luôn sẽ cố gắng hết khả năng của mình, bổ sung tất cả những gì còn thiếu.
Hồi khai giảng thi văn, cậu ngồi xuống trước tiên ngủ một giấc, sau khi tỉnh ngủ, đọc nhanh như gió, rất nhanh là nhìn thấy, ế, câu này mình biết!
Nước chảy mây trôi, điền xong câu.
Tiếp sau đó, nội dung phim một đường giống như ngựa hoang thoát cương, chờ lúc cậu kịp phản ứng, cậu đã được chọn làm hoa khôi trường tư Gia Ninh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/can-ngon-tay-anh/1790523/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.