1
Khi đang lướt mạng xã hội, ánh mắt tôi bị hút vào một bức ảnh.
Lướt qua những nhân vật hào nhoáng đứng hàng đầu trong ảnh, tôi để ý đến một người đàn ông trẻ tuổi, lười biếng dựa vào ghế sofa phía sau họ, cúi đầu nghịch điện thoại.
Một tay anh ta chống lên ghế che mất nửa khuôn mặt, nhưng vẫn lộ ra sống mũi cao thẳng và đường chân mày sắc nét.
Tôi do dự mấy lần, mở album ảnh ra so sánh với ảnh của Chu Cận Ngôn.
Sau đó, tôi mở khung chat của Trần Giai Ni—một người bạn đại học chỉ có mối quan hệ "like dạo"—và gửi tin nhắn:
[Chào bạn, cho mình hỏi, người này là bạn của bạn sao?]
Tôi gửi kèm bức ảnh đã khoanh vùng người đàn ông kia.
Không hiểu vì sao, Trần Giai Ni dường như cố tình làm mờ vị trí này trong ảnh.
Ngoài dự đoán, cô ấy trả lời rất nhanh:
[Cậu hỏi anh ta làm gì? Người này, tốt nhất đừng tò mò.]
Tôi đáp: [Không có gì đâu, chỉ là trông anh ấy hơi giống bạn trai mình.]
Giống đến mức đáng sợ. Tôi hiểu rõ từng nét mặt, từng cái nhíu mày của Chu Cận Ngôn.
Rất nhanh, Trần Giai Ni nhắn một tràng dài:
[Giang Nhiễm, giữa ban ngày mà mơ mộng gì thế? Chồng tôi còn chẳng nói nổi một câu với anh ta, bạn trai cậu lương tháng có vài đồng lẻ thì liên quan gì đến anh ta?
Sao nào, giờ tỉnh táo rồi à? Tính bỏ cái tên nghèo kiết xác đó à?]
Tôi ngắt lời cô ấy bằng một sticker cảm ơn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/can-phong-trong-cua-chu-can-ngon/2713531/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.