Edit: Fy
Tạ Liên buộc chặt Nhược Da, bốn người đi vào một cái hang động thật lớn. Bọn họ mới vừa vào, liền phát hiện chỗ này sớm đã có người, là một đội thương nhân cùng với một người địa phương phụ trách dẫn đường.
Sau khi hiểu biết lẫn nhau, mọi người định cùng dừng chân ở chỗ này một chút, chờ gió cát qua rồi lại khởi hành. Nhưng vào lúc này, một con rắn có cái đuôi bò cạp đột nhiên xuất hiện. Trong lúc mọi người đều bị chấn kinh, Tam Lang quyết đoán bắt được chỗ bảy tấc của con rắn*, cũng thuận tiện thắt nó lại thành một cái nơ bướm.
(*bảy tấc là vị trí tim của rắn, chỗ này bị thương rắn sẽ chết, nhưng cũng tùy giống loài và kích thước nữa.)
Cho dù Tam Lang thành thạo, Tạ Liên vẫn nhịn không được lo lắng nói:
“Tam Lang, đừng chơi nó nữa, rất nguy hiểm.”
Tam Lang nghe lời thu tay lại, quăng con rắn đã cuộn thành một đoàn vào trong góc. Nhưng ngay sau đó lại xuất hiện một đám rắn đuôi bò cạp nữa, bất đắc dĩ mọi người chỉ có thể rời khỏi hang động. Cũng may gió bên ngoài đã nhỏ lại, mới vừa đi vài bước đã phát hiện, ở giữa đội thương nhân có một người bị rắn cắn!
Người địa phương dẫn đường nói với bọn họ, cỏ Thiện Nguyệt trong Bán Nguyệt quốc có thể giải độc. Trùng hợp là bọn Tạ Liên cũng dự định vào đó, nên đã đáp ứng sẽ tìm giải dược cho bọn họ.
Lúc này, Tạ Liên lại nhìn thấy một con rắn đuôi bò cạp, nó đang giơ đuôi lên nhằm vào
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/can-song-khon-doi/1503241/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.