"Chị muốn dẫn em đi đâu?" Sắc mặt Diệp Vũ Trung rất khó coi, cứ nghĩ đến phải về bên cạnh kẻ đáng sợ Thôi Tuyết Cảnh kia thì cô lại đứng ngồi không yên. Đồng thời cô cũng không rõ có nên nói với Tề Thấm Khải về thân phận của cô thêm một lần nữa hay không.
Tề Thấm Khải vững vàng mà cầm tay lái, bình tĩnh lại chăm chú nhìn về con đường phía trước, nghe thấy Diệp Vũ Trung hỏi, nàng mới mỉm cười nói, "Lập tức tới ngay. Tôi nghĩ.... Nơi đó đối với em, hẳn là sẽ không xa lạ..."
Diệp Vũ Trung cau mày nhìn nàng một chút, sau đó lại nhụt chí mà cúi thấp đầu, hai tay nắm chặt vào nhau.
Dư quang từ khóe mắt của Tề Thấm Khải lập tức chú ý tới dáng vẻ không vui của Diệp Vũ Trung, nhưng nàng không nói gì, sự chú ý một lần nữa quay về phía trước.
" Xuống xe đi." Tề Thấm Khải tấp xe vào lề, nói với Diệp Vũ Trung đang mất tập trung.
Diệp Vũ Trung lúc này mới chợt hiểu ngước mặt nhìn ra ngoài cửa kính, "Đây là..." Nơi này tựa hồ rất quen thuộc đối với cô, thế nhưng cô căn bản không thể nhớ ra nơi này là nơi nào.
" Xuống xe trước đã." Tề Thấm Khải nói xong liền xuống xe trước.
Diệp Vũ Trung cũng xuống theo.
" Đã từng tới đây sao?" Tề Thấm Khải chỉ tay về phía trước giữa đường phố đông người.
Diệp Vũ Trung nhíu mày, "Không... Không biết..."
" Đi theo tôi." Tề Thấm Khải kéo tay cô, xuyên qua tầng tầng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cang-choi-cang-lon/2541663/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.