Editor: Esley
''Đại tiểu thư! Đại tiểu thư!'' Thư Kiệt như không tin vào mắt mình khi thấy Tề Thấm Khải ngất xỉu.
Doãn Diệc cũng luống cuống, đang yên đang lành Tề Thấm Khải lại đột ngột ngất xỉu, ''Thấm Khải, cậu làm sao vậy?''
''Cô tránh ra!'' Thư Kiệt vươn tay đẩy mạnh Doãn Diệc khiến nàng ngã xuống đất, tay còn lại đỡ lấy Tề Thấm Khải.
Vũ Trung và Trầm Ngôn cũng vừa chạy đến kịp lúc, ''Trầm tiểu thư, Đại tiểu thư cô ấy...'' Thư Kiệt vô cùng sốt ruột, nói không nên lời.
Trầm Ngôn giúp Tề Thấm Khải kiểm tra rồi nói, ''Chắc là chỉ bị kích động thôi, mau đưa Thấm Khải về phòng bệnh. Để phòng ngừa vạn nhất, chờ tôi đi gọi bác sĩ trị liệu cho cậu ấy đến xem sẽ tốt hơn.''
Thư Kiệt gật đầu. Doãn Diệc luống cuống đứng dậy, Tề Thấm Khải ngất xỉu khiến nàng vô cùng đau lòng, ''Thấm Khải!! Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?''
Giờ phút này Thư Kiệt thật sự hận cô gái trước mặt đến thấu xương, cô ta còn muốn ở đây gây loạn?!
''Doãn Diệc!! Cô đủ rồi! Đừng cản đường nữa!'' Thư Kiệt dường như không còn bình tĩnh được nữa, lớn tiếng hét lên.
Doãn Diệc hoang mang đến nỗi muốn bật khóc, lần ngay cả Diệp Vũ Trung cũng không đứng về phía nàng, cô vỗ vai nàng ân cần nói, ''Chị Doãn Diệc, chị...hay là chị về trước đi, Tề Thấm Khải, hẳn là không muốn...'' Cô dừng một lát nghĩ ngợi, sợ làm Doãn Diệc tổn thương, uyển chuyển nói, ''Mấy ngày nay cô ấy đã rất suy nhược, không thể bị kích
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cang-choi-cang-lon/2542133/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.