Bành An rời đi, có thể nói là chạy trối chết.
Ra khỏi cổng núi Đông Ngũ, sắc đỏ trên mặt hắn đã tan biến.
Hắn đã rơi vào bẫy của Lục Niệm, nhưng chẳng mấy chốc đã hiểu ra.
Thù hận giữa Lục Niệm và Trần Triển Tinh không đến lượt hắn xen vào, hắn chỉ có thể đứng bên bờ sông nhìn hổ đấu.
Trước đây, trò đùa của Lục Niệm chỉ là chế giễu hắn ngốc nghếch, nhu nhược. Hôm nay, ngoài vẻ áp bức, cô còn phô bày sự quyến rũ muôn phần - đó là nụ cười dành cho đàn ông.
Từ khi sinh ra, Bành An đã ít có những biến động về cảm xúc. Cha mẹ hắn nhận ra điều đó, bởi hắn và em trai dường như là hai người hoàn toàn khác. Mấy vị bác sĩ không chẩn đoán được vấn đề gì, chỉ bảo là “tâm sự ứ đọng”.
Cha mẹ hắn thắc mắc, một đứa trẻ nhỏ như vậy thì làm gì đã có tâm sự?
Nhưng Bành An hiểu rõ. Hắn không thích gần gũi với người khác, đặc biệt là tiếp xúc cơ thể. Điều đó khiến hắn cảm thấy khó chịu từ sâu trong lòng.
Cảm giác khó chịu đó mang theo sự nóng nảy, ẩn chứa sát khí. Nếu Lục Niệm tiếp tục không biết điều, e rằng người thu phục cô sẽ không phải là Trần Triển Tinh, mà là Bành An - không chịu nổi mưu kế mỹ nhân của cô mà trực tiếp ra tay.
Hắn không thích phụ nữ.
Lục Niệm là phụ nữ, đương nhiên hắn cũng không thích cô.
*
Lục Niệm bị điều đến nhà bếp, trở thành người truyền tin bí mật. Bên trong, các thành viên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/canh-buom-vai-mat-gia-oan-chuc/2743902/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.