Tháng Bảy, trận pháo kích liên tục nổ ra ở Thượng Hải.
Khi ấy, Liễu Chi từng lo lắng rằng sẽ không giữ được Thượng Hải, quân Nhật sẽ tấn công Tô Châu. Cô ấy vừa bày tỏ ý nghĩ này với ông bà Bành thì nhận được cuộc gọi từ Bành An.
Ba người họ nhanh chóng trốn đến Hồng Kông.
Với ông bà Bành, những người đã mất một đứa con trai và cảm thấy xa cách với đứa con trai còn lại, Liễu Chi là một người bạn đồng hành đáng quý.
Ông bà Bành vốn không kỳ vọng gì vào chuyện chung thân đại sự của con trai cả, họ nghĩ rằng dòng dõi nhà họ Bành sớm muộn gì cũng tuyệt tự.
Bà Bành tự an ủi mình: “Đang trong thời loạn lạc, nước mất nhà tan, nếu con cái sinh ra trong thời đại này, chưa chắc đã là chuyện tốt.”
Nhưng họ không ngờ, khi đến bến cảng Hồng Kông, người ra đón ngoài con trai mình còn có một người phụ nữ.
Điều càng khiến vợ chồng họ kinh ngạc là người phụ nữ này lại có bảy, tám phần giống với Liễu Chi.
Ông Bành sực tỉnh, nhớ ra lần đó ở trước tiệm bánh bao, người mà ông ấy nhìn thấy không phải là Liễu Chi. Khi ấy, ông ấy còn nghĩ rằng Bành An lôi kéo Liễu Chi rồi lại bỏ rơi, khiến ông ấy cảm thấy có lỗi với Liễu Chi.
Bà Bành vừa ngạc nhiên vừa vui mừng: “Đây là...?”
“Cháu chào bác trai, bác gái.” Lục Niệm cười nhẹ: “Lần trước gặp mặt, cháu và Bành An đã đùa một chút. Hôm nay ở đây, cháu muốn xin lỗi hai bác.”
Ông bà Bành nhìn nhau,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/canh-buom-vai-mat-gia-oan-chuc/2743929/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.