Sau buổi trò chuyện vui vẻ, mọi người liền chia tay nhau.
Không ngờ, Viên Huệ Hiền đi được một đoạn, lại gặp ngay mấy tỷ muội nhà họ Vương cùng Trương Tán Lâm. Có đến bảy tám cô nương đang ríu rít trò chuyện.
“Huệ Hiền đến rồi à. Cũng đã mấy tháng không gặp rồi nhỉ.” Trương Tán Lâm lên tiếng.
Sau khi mọi người đều chào hỏi nhau xong, Viên Huệ Hiền liền ghé tai Trương Tán Lâm hỏi nhỏ: “Nghe nói chuyện của muội rồi, là thật sao?”
Trương Tán Lâm hơi đỏ mặt, đáp: “Việc của người lớn trong nhà, muội nào biết được?”
Từ sau lần ở Đại Giác Tự, Trương Tán Lâm đã trở về bẩm rõ với Hầu phu nhân và song thân, rằng bản thân không muốn dính dáng đến chuyện của Lương Hựu.
Nàng xem ra đã thấu hiểu, trong lòng Lương Hựu là có Mặc Y.
Về sau dù Mặc Y có bị ban hôn đi chăng nữa, nàng cũng không muốn vị hôn phu trong lòng từng có người khác, mà bản thân lại chẳng phải rất ưng ý y!
Phụ mẫu nàng lại vì thế mà tìm cho nàng một mối khác, cũng đang đàm đạo gần xong.
Viên Huệ Hiền cười tươi trêu chọc nàng.
Vương Tiếu Vi hiếu kỳ hỏi: “Hai người các ngươi đang nói gì thế?”
Nhưng hai nàng lại không có ý định kể cho nàng nghe.
Viên Huệ Hiền bèn chuyển sang chủ đề khác: “Ơ, các tỷ muội đoán xem ta vừa gặp ai? Mấy cô nương nhà họ Mặc đấy! Ba tỷ muội bọn họ cũng đến! Ở ngay đằng kia…”
Vẻ mặt Vương Tiếu Vi lập tức biến sắc.
Bọn họ sao lại đến nơi này?! Chết rồi,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/canh-cao-kho-voi-huu-kien-dao-hoa-ngu/2840065/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.