Triệu ma ma đã rời đi.
Ba cô nương kéo nhau nép sang một bên, nhường đường chính, định bụng quan sát rõ ràng tình hình rồi mới tính tiếp.
Trong viện đã có không ít người đứng đó chuyện trò cười nói, bên ngoài lại không ngừng có người tiếp tục tiến vào.
Có vị quý phụ trẻ tuổi, vừa nhìn đã biết thân phận không tầm thường, ngẩng cao đầu không để mắt đến ai, đeo đầy chuỗi ngọc vang leng keng, ung dung bước dọc theo đường chính tiến vào, phía sau có tiểu nha đầu giương dù, líu ríu chạy theo.
Cũng có những vị phu nhân tuổi tác đã cao, được nha hoàn ăn mặc tề chỉnh dìu đỡ, từng bước thong thả mà tao nhã đi qua.
Cũng có những cô nương theo trưởng bối đến đây, khi trưởng bối vào trong nội viện thì các nàng liền ở lại bên ngoài, tìm người quen để cười nói chuyện trò.
Mọi người không hẹn mà cùng, tự nhiên chia ra nam trái nữ phải theo đường chính.
Mặc Uyển đôi mắt linh động, không ngừng liếc về phía các vị khách nam, chỉ thấy toàn những nam tử trẻ tuổi, y phục chỉnh tề, cử chỉ phong nhã. Nhìn mãi không xuể… nàng còn phải nhìn ngắm các cô nương xung quanh, diện mạo y phục đều đem ra cùng tỷ muội bình phẩm một phen, trong lòng không tránh khỏi so sánh với bản thân.
Quả là bận rộn.
Còn Mặc Y thì chăm chú quan sát những món phụ kiện của người khác, từ đồ trang sức trên đầu, túi thơm thắt lưng, đồ treo quạt đến giày dép. Nàng phát hiện không ít phu nhân dùng đều là đồ từ tòa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/canh-cao-kho-voi-huu-kien-dao-hoa-ngu/2840064/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.